Lục Phong quan sát đôi mắt của Hề Dung, sau đó bước nhanh đến, kéo Hề Dung đứng dưới vòi hoa sen.

Dòng nước ấm áp nhanh chóng xối xuống, khiến Hề Dung bất ngờ không kịp phòng ngừa mà ra sức chớp mắt một chút.

Lục Phong cúi xuống nhìn cậu từ trên cao.

"Dơ muốn chết."

"Gần đây trong trường xuất hiện một loại bệnh truyền nhiễm ác tính. Người kia vừa rồi bị nhiễm bệnh, phải rửa sạch đi."

"Ưm..."

Thoạt nhìn không bình thường chút nào. Cái bệnh truyền nhiễm gì mà trở nên kỳ quái đến mức này? Rõ ràng đã vượt ngoài phạm trù con người.

Hề Dung tưởng rằng hắn chỉ nói vậy rồi rời đi, không ngờ hắn lại bước vào giúp cậu tắm rửa.

Đuôi lông mày khẽ nhíu lại, thoạt nhìn như rất mất kiên nhẫn, nhưng lại sợ Hề Dung tự tắm không sạch mà bất đắc dĩ ra tay.

Hắn mặc áo thun trắng và giày thể thao, nửa bên vai đã bị nước xối ướt.

Cả mặt giày cũng bị ướt theo.

"Không cần cậu...Tôi tự làm được...Tôi sẽ tắm..."

"Nhỡ đâu rửa không sạch thì sao?" Vòi hoa sen đã được hắn lấy xuống, phun thẳng nước về phía Hề Dung "Anh sẽ liên lụy đến tôi."

Cũng đúng, ký túc xá của hai người họ ở sát vách. Nếu thực sự có bệnh truyền nhiễm, chỉ là, Lục Phong đã rất lâu rồi không về nhà.

Lúc này, vòi hoa sen xối nước rất cẩn thận không bắn vào mắt cậu. Nhưng khi dòng nước rửa sạch chất nhầy lạ lùng dính lên làn da trên cổ Hề Dung, nơi lúc trước bị người chơi kia chạm vào đã thấy vô cùng không thoải mái, giờ lại bị đụng đến lần nữa, cảm giác khó chịu đạt đến cực hạn.

Lục Phong cho rằng cậu muốn tránh né nước, bèn dịch vòi hoa sen đi chỗ khác, "Sau lưng còn dính."

Cả người Hề Dung tê rần. Tay của Lục Phong lướt nhẹ qua sau cổ cùng lưng, theo dòng nước mà cọ rửa. Động tác giống như đang vuốt ve một con mèo nhỏ, toàn bộ sự chú ý đều ở nơi đó, cảm giác kỳ lạ khác đang trỗi dậy.

Không xong.

...Alpha.

[ Tôi đây. ]

Có đạo cụ nào có thể chữa bệnh không?

[ Có. ]

Cho tôi...

[ Yêu cầu tích phân để mua, hiện tại ký chủ không có tích phân. ]

Đôi mắt đỏ ửng, không biết là do nước hay là nước mắt vẫn còn chưa kịp khô. Vừa rồi bị nam sinh kia ôm lấy đã khóc. Khi Lục Phong tiến vào, nước mắt vẫn còn vương trên mặt.

Mái tóc đen mềm mại của cậu bị nước cuốn trôi xuống, không biết là do hơi nóng hay vì cảm xúc quá kích động mà khuôn mặt đỏ hồng

Đôi môi nhợt nhạt, hơi hé mở thở dốc.

Nhìn như thể...

Cực kỳ khó chịu.

Lục Phong chỉnh dòng nước xuống nhỏ nhất, nhiệt độ vừa đủ ấm. Nhưng làn da của thiếu niên xinh đẹp này quá trắng, quá mềm, chỉ cần chạm nhẹ một chút là sẽ ửng đỏ.

Quần áo vẫn còn mặc trên người, không phải áo ngủ, mà là sơ mi trắng lót bên trong, kết hợp với quần đùi ngang gối. Nước chảy xuống khiến lớp vải vốn đã mỏng manh càng trở nên trong suốt, dính chặt lên da, lộ rõ vòng eo nhỏ nhắn.

Lục Phong nhíu mày, quay đầu đi, "Dơ muốn chết, quần áo cũng phải thay luôn."

Hề Dung thoạt nhìn ngốc ngốc, trông như không nghe thấy, đáng thương co ro trong góc, không biết còn tưởng rằng bị ai khinh.

Lục Phong mím môi, đi đến tủ tìm quần áo giúp cậu.

Tủ đồ của Hề Dung rất dễ nhận ra, nằm ngay cạnh giường cậu. Mở ra là có thể thấy kích cỡ quần áo của Hề Dung. Lục Phong lấy một bộ áo ngủ mềm mại, sau đó đóng tủ lại. Đúng lúc ấy nghe thấy tiếng bước chân từ phòng tắm truyền ra.

Lục Phong quên ký túc xá vẫn chưa bật đèn, Hề Dung đứng lẻ loi ở cửa phòng tắm, trông hệt như một con mèo nhỏ đáng thương vừa tắm xong nhưng chưa được lau khô.

Khi tắm cũng rất ngoan ngoãn, dù miệng nói tự mình làm, nhưng khi vòi hoa sen đưa qua lại chẳng có phản kháng gì.

Rất ngoan.

Nhưng cũng hơi có chút bướng bỉnh.

"Sao anh lại ra đây?"

Giọng nói lạnh lẽo của Lục Phong khiến Hề Dung rùng mình.

"Tôi lạnh..."

Lục Phong vội vàng đưa quần áo, "Tự mình mặc đi."

Hề Dung sửng sốt, giống như vẫn chưa hoàn hồn vì chuyện vừa rồi, đến quần áo cũng không nhận.

Lục Phong nhẹ nhàng đẩy cậu trở lại phòng tắm, cầm khăn lau tóc giúp cậu một chút.

"Làm anh trai mà còn bắt nạt em trai giúp anh làm việc à?" Muốn hắn giúp cậu thay quần áo.

Là chiêu trò mới để bắt nạt sao?

Khăn lông mềm mại lau nhẹ một chút làn da đã ửng hồng, cổ áo hơi mở ra, Lục Phong dừng tay lại.

"Tự cởi quần áo đi." Giọng hắn dừng một chút, mang theo chút bất đắc dĩ, "Có cần tôi giúp không?"

Hề Dung vẫn đứng yên, nhìn kỹ thì thấy cậu đang run rẩy.

Nếu không thay quần áo sẽ dễ bị cảm lạnh, mà quần áo sạch lại đang nằm trong tay Lục Phong. Nếu muốn lấy, cậu phải tiến lại gần.

Nút áo sơ mi dính chặt do nước làm ướt, Lục Phong nới lỏng rất nhiều lần vẫn chỉ mở được hai nút, lại dính gắt gao vào làn da càng khiến khó mở.

Nhưng quần thì lỏng hơn, cởi xuống là được.

Eo rất nhỏ, cởi nút thắt quần đã có thể cởi. Lục Phong nắm lấy mắt cá chân cậu lên để lấy quần ra.

Mắt cá chân cũng trắng nõn, làn da mềm, chỉ cần nắm nhẹ cũng sẽ đỏ.

Tay vừa rời đi, hắn liền cảm nhận được mắt cá chân của Hề Dung lại cọ qua, như thể đang đuổi theo hắn, muốn chạm vào làn da hắn.

Hắn còn chưa kịp suy nghĩ gì, ngay sau đó, Hề Dung đã nhào vào trong lòng ngực hắn.

Lục Phong trợn tròn mắt.

Nói là nhào vào lòng cũng không hẳn chính xác, giống như đang tìm tay hắn, sờ soạng trên người hắn vài cái rồi mới gắt gao ôm cổ hắn, chạm vào làn da sau cổ hắn.

Giống như một con bạch tuộc, bám chặt lên người hắn, đôi tay mảnh khảnh quấn lấy cổ hắn, giữ thật chặt. Bàn chân đứng vững chống lên đầu gối hắn, tựa hồ còn muốn vắt chéo hai chân quấn lấy eo hắn.

“Ưm......”

Mặt cũng áp sát lại, dựa hẳn vào một bên má hắn, Lục Phong dường như nghe thấy một tiếng thở dài thỏa mãn.

“......Sẽ cảm lạnh.” Giọng hắn khàn đi một chút.

Nhiệt độ cơ thể ấm áp ướt át từ làn da dán chặt vào nhau truyền tới, như một phản ứng hóa học, càng lúc càng nóng.

Sức lực lại rất nhỏ, chỉ hơi động đậy một chút đã có thể trượt xuống dưới. Lục Phong không nhịn được mà vòng tay ôm lấy eo cậu, “Ngã xuống lại trách tôi.”

Vậy nên chỉ đành phải bất đắc dĩ ôm lấy eo cậu.

Từ giá treo lấy xuống quần áo khô và một chiếc khăn lông to, bế người lên giường.

Ngồi trên giường Hề Dung rồi mới sực nhớ ra chưa bật đèn. Nhưng ánh sáng từ phòng tắm vẫn đang hắt ra, mang theo hơi nước ấm áp, tạo nên một lớp sương mỏng lơ lửng trong không khí, nhờ đó mà ký túc xá vẫn có thể nhìn rõ ràng.

Lục Phong ngồi trên giường của Hề Dung, chính hắn cũng bị nước làm ướt quần áo, nhưng vẫn chú ý không để phần quần áo ướt chạm vào giường Hề Dung.

Mà cứ ngồi thế này, Hề Dung lại càng dễ ôm hắn hơn, chẳng cần tốn chút sức lực nào, chỉ cần ngồi lên đùi hắn là được. Mặt dán sát vào, dụi dụi vài cái, không nói lời nào, dường như đang chiếm tiện nghi vậy.

Cầm khăn lông mềm mại lau người cho Hề Dung, ngay cả quần áo cũng lau qua một lần, rốt cuộc không còn dính sát vào da, cũng dễ cởi hơn một chút.

Kéo phần cổ áo phía sau xuống, lộ ra chiếc cổ trắng muốt và dáng ngẩng đầu tựa thiên nga. Lục Phong bỗng dưng nhớ đến một quy định ở trường nào đó, nữ sinh không được buộc tóc đuôi ngựa, không được để lộ gáy.

Nói là sẽ khiến nam sinh không tập trung học được.

Lục Phong rũ mắt nhìn thoáng qua, đột nhiên cảm thấy cái quy định vô lý kia cũng có chút đạo lý.

Cẩn thận ngửi thử, có chút hương thơm.

Không rõ là mùi gì, có lẽ là mùi sữa tắm, nhàn nhạt, lại vương chút ngọt dịu, như vị của mật ong.

Hầu kết của Lục Phong khẽ trượt lên xuống, quyết định cuối tuần về nhà làm đồ ngọt.

Người trong lòng dán sát đến mức không còn khe hở, nút áo không thể tháo toàn bộ, nhưng may là đã mở được ba cái, chậm rãi kéo phần cổ áo từ sau gáy xuống, có lẽ có thể cởi áo từ phía dưới ra.

Kéo xuống thêm một chút, bờ vai gầy đơn bạc lộ ra.

Nhìn thì có vẻ gầy, nhưng tỉ lệ cơ thể lại rất đẹp, tứ chi thon dài, vóc dáng tuy không cường tráng, nhưng mặc quần áo vào sẽ rất xinh đẹp.

Bờ vai trắng nõn hơi run nhẹ, xương quai xanh tinh xảo điểm chút sắc hồng, có lẽ là vừa rồi cởi áo vô tình ma sát vào. Lục Phong vội vàng dừng động tác kéo áo xuống, định tháo thêm một cúc nữa.

Đột nhiên, chìa khóa cửa động đậy, ánh sáng hành lang bên ngoài lóe sáng trong nháy mắt.

Căn phòng ký túc xá bừng sáng.

Quay đầu lại đã thấy Lục Thác đứng trước cửa, trợn trừng mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

Gân xanh trên trán Lục Thác giật giật, cậu ta thực sự tức giận, "Mẹ nó, cậu đang làm cái gì vậy?!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play