Khi Hề Dung rời khỏi văn phòng thì trời đã tối.
Tòa nhà này thực ra cách ký túc xá nam sinh không xa, nhưng Lục Thịnh vẫn kiên quyết đưa cậu về tận nơi.
Hề Dung siết chặt tay mình, xúc cảm khi nắm tay vẫn chưa tan biến, lòng bàn tay vẫn còn vương hơi ấm.
Khóe mắt vẫn có thể thấy tay của Lục Thịnh đang buông thõng bên quần, các đốt xương rõ ràng, nhìn qua có vẻ rất lạnh lẽo, chẳng dễ gì để đụng vào.
Nhưng vẫn có thể nhớ được vừa rồi khi chạm vào là thoải mái đến mức nào.
Lục Thịnh nói lúc nào cần cũng được, nhưng bước ra khỏi văn phòng, dưới ánh sáng rõ ràng của ban đêm, cậu lại không dám làm gì cả. Rõ ràng khi nãy còn can đảm đến mức cố gắng từ chối.
Hiếm khi có người khiến cậu không còn lo lắng bị đụng vào, cảm giác ấy gần như giống hệt lúc cậu làm trị liệu với mô hình y tế, riêng tư, yên tĩnh và nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play