Bị người khác bắt gặp lúc phát bệnh mà không kịp che giấu, Hề Dung luống cuống rút tay về.
Lục Thịnh cũng không giữ lại, ngón tay hơi buông lỏng, liền dễ dàng tách ra.
Bàn tay của người đàn ông kia vừa rời đi, cảm giác trống rỗng và mất mát liền trào dâng trong lòng. Hề Dung cắn chặt răng, đứng dậy khỏi ghế.
Vừa chạm chân xuống đất thì bị một bàn tay bất ngờ giữ lại. Hề Dung lúc này mới nhận ra mình vẫn chưa mang giày.
Lục Phong từ bên ngoài văn phòng bước vào, cặp sách của Hề Dung khá nặng, hắn đeo một bên vai, đặt trên lưng nhưng cũng không buông xuống, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấy giày của Hề Dung rồi bước đến lấy.
Đôi giày được đặt dưới chiếc giường nhỏ đang mở ra, chỉ nhìn thôi cũng biết Hề Dung vừa mới ngủ trên giường, đến cả giày cũng chưa kịp mang đã bị ai đó bế lên ghế.
Lục Phong lấy đôi giày ra, ngồi xổm xuống như muốn giúp Hề Dung đeo vào. Hề Dung hoảng hốt rụt chân lại, “Để tôi tự làm, cảm ơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT