Sói trắng rên lên vài tiếng, cả thân hình lông xù như muốn nhào tới cọ vào Bạch Hiểu Vũ, nhưng Đại Hắc bất ngờ nhảy ra chắn trước mặt.

Sói trắng đầy vẻ ghét bỏ, nó dừng bước, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ đe dọa.

Nhưng lần này Đại Hắc chẳng thèm để ý, cực kỳ tủi thân cọ cọ vào người Bạch Hiểu Vũ.

Bạch Hiểu Vũ: "Mày cũng có phần. Bây giờ theo tao xuống, vừa lúc có thể thay dung dịch mới."

Vừa thay dung dịch xong không bao lâu, Bạch Hiểu Vũ phát hiện hệ thống báo dung lượng dung dịch bị tiêu hao với tốc độ đáng sợ.

Chưa đến mười lăm phút, Đại Hắc nhảy ra khỏi lồng năng lượng, toàn thân nhảy nhót xiêu vẹo. Mùi vị này thật đáng sợ!

Nhưng đây là lần đầu tiên nó ăn no.

Ợ ~

Sau khi sói trắng bên cạnh uống dung dịch, cũng dừng lại sau khi lăn lộn vì uống dung dịch bồi dưỡng, rồi cũng ợ~.

Bạch Hiểu Vũ nhìn quả trứng và con sói rõ ràng đã ăn no rồi nằm vật ra đất, lại liếc sang nơi đặt dung dịch. Dung dịch vốn có giờ đã hết sạch, hệ thống lại tiếp tục cảnh báo.

Cậu đặt lọ dung dịch cuối cùng vào. Tính toán lại chi phí, một lọ dung dịch này cần đến một chục nghìn điểm tín dụng. Hai kẻ này rõ ràng mỗi bữa ăn hết một lọ. Cậu cũng bắt đầu nghi ngờ liệu mình có đủ khả năng nuôi nổi hai cục cưng này hay không.

Hiện tại thu nhập không đủ chi tiêu, cậu chuyển sang ý tưởng bán dung dịch bồi dưỡng cấp cơ bản mà mình từng luyện chế. Với dung tích đó sẽ đủ cho mười tám quả trứng dùng trong một tuần. Có lẽ cậu cũng có thể bán cho những người cần. Nhưng làm sao để tìm được người mua đây? Euphoria x TYT

Cậu tra giá tại các hiệu thuốc trong khu vực. Dung tích tương tự của thuốc cấp cơ bản cũng đã cần năm ngàn điểm tín dụng.

Dung dịch của cậu là cấp A. Cùng dung tích, tại các hiệu thuốc, giá lên đến năm trăm nghìn điểm tín dụng, cao gấp mười lần và lại không có sẵn hàng.

Bạch Hiểu Vũ chìm trong suy tư. Bên cạnh, sau khi Đại Hắc và sói trắng tỉnh lại đã bắt đầu tranh giành chỗ đứng cạnh cậu, suýt nữa đã đánh nhau.

Bạch Hiểu Vũ ngăn họ lại: "Đừng cãi nhau, Tiểu Tây, tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

Sói trắng đắc ý nhe răng với Đại Hắc, sau đó biến thành hình người: "Anh Bạch, có chuyện gì?"

Bạch Hiểu Vũ: "Tôi có thể mở hiệu thuốc không?"

Dư Tây ngây người: "Anh Bạch muốn bán thuốc à? Mở hiệu thuốc thì được, nhưng thường các hiệu thuốc tư nhân gần như không ai ghé qua. Người ta tin tưởng các hiệu thuốc trực thuộc khu vực được chính phủ chứng nhận hơn."

Bạch Hiểu Vũ: "Chỉ cần mở được là được."

Đại Hắc bên cạnh nhìn hai người nói chuyện, một quả trứng cô đơn tự nhốt mình trong thế giới riêng.

"Mình chỉ là một quả trứng mới vài tháng, chẳng giúp được gì cho Bạch Bạch cả."

Bạch Hiểu Vũ biết bản thân có thể mở một hiệu thuốc, dưới sự giúp đỡ của Dư Tây, Bạch Hiểu Vũ đã nhanh chóng tìm hiểu được tình hình về dược phẩm trong Tinh Tế.

Ban đầu, dược phẩm đều do dược tề sư chế luyện, thời đó dược tề sư là một nghề rất được săn đón, bất kể là sơ cấp hay cao cấp. Dù sao thị trường dược phẩm luôn trong tình trạng cung không đủ cầu. Năm trăm năm trước, việc nghiên cứu thành công cơ giáp sinh học đã giúp công nghệ của toàn bộ Tinh Tế đạt đến một tầm cao mới. Vấn đề phải dùng tinh thần lực của dược tề sư để chế luyện dược phẩm trước đây đã được giải quyết, điều này trực tiếp làm chấn động toàn bộ ngành dược phẩm.

Lúc đó, phần lớn dược tề sư trong Tinh Tế đều bị hoàng thất của Đế quốc và các thế lực lớn trên hành tinh Đế quốc chiêu mộ. Sau này, thiết bị chế luyện dược ra đời, phần lớn dược phẩm đều có thể được sản xuất bằng máy móc, các công ty dược phẩm cung cấp hàng loạt sản phẩm giá rẻ, đánh bại thị trường của các dược tề sư thủ công truyền thống.

Mấy trăm năm sau, số lượng dược tề sư ngày càng giảm. Dù một số dược tề cao cấp tạm thời chưa được tự động hóa bằng máy móc, nhưng để chế luyện những loại dược phẩm cao cấp đó, dược tề sư phải sở hữu tinh thần lực cấp S trở lên. Người đạt được cấp tinh thần lực như vậy không nhiều, lại còn có người không đủ thiên phú, không có nguyện vọng theo nghề này, hoặc bỏ cuộc giữa chừng, cuối cùng số người còn lại càng ít hơn.

Vì vậy, các hiệu thuốc cá nhân thường rơi vào hai loại: hoặc là tiệm của các bậc thầy cao cấp, hoặc là hiệu thuốc sơ cấp, chủ yếu dành cho các dược tề sư luyện tay. Những tiệm kiểu này sản phẩm ít, giá lại cao, thậm chí nhiều khi còn lừa đảo. Cộng thêm các tiệm dược phẩm trực thuộc khu dân cư, sản phẩm phong phú, giá cả phải chăng, lại có chứng nhận chính thức đảm bảo. Qua nhiều năm, những vụ việc mua phải dược phẩm giả từ các tiệm cá nhân đã làm cho danh tiếng của những tiệm này trở nên rất tệ. ( truyện trên app T Y T )

Kết quả là các tiệm cao cấp thì cung không đủ cầu, còn các tiệm thấp cấp lại không ai hỏi thăm.

Việc khởi nghiệp với một hiệu thuốc cá nhân cũng rất khó khăn, danh tiếng trong ngành không tốt, không so được với tiệm của các bậc thầy cao cấp, lại càng không thể cạnh tranh với các hiệu thuốc trực thuộc nền tảng.

Bạch Hiểu Vũ không ngờ rằng hiệu thuốc cá nhân đã rơi vào tình cảnh như vậy, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, cậu vẫn quyết định mở tiệm.

Dù sao thì việc chế luyện dược phẩm từ khi ấp đan có thể xem là nghề cũ của cậu.

Quan trọng nhất là, trong thế giới xa lạ này, làm lại nghề cũ sẽ giúp cậu dễ hòa nhập hơn.

Ngoài ra, căn phòng cần được sửa sang lại, quả trứng đen lớn có thể ăn hết lượng dung dịch bồi dưỡng trong một lần, lượng đó đủ dùng trong một tuần. Sói trắng cũng cần dung dịch bồi dưỡng và thuốc Tẩy Tủy, tất cả đều cần điểm tín dụng.

Sau khi quyết định xong, Bạch Hiểu Vũ lên mạng vũ trụ để đăng ký.

Về phần nền tảng nào thì Dư Tây đã nhanh chóng đề xuất một cái.

Liên minh thương mại Tinh Tế, tên đầy đủ là Liên minh Thương mại Toàn Vũ trụ, đây là nền tảng lớn nhất trong Tinh Tế với đa dạng sản phẩm và lượng khách hàng đông đảo nhất.

Dư Tây hứng thú giới thiệu với Bạch Hiểu Vũ: “Liên minh thương mại Tinh Tế, ở đó cái gì cũng có, cơ bản là thứ gì muốn mua đều có thể tìm được. Không chỉ có thể mua, mà còn có thể bán lại. Trước đây, một số thảo dược của em cũng đã được các hiệu thuốc trên đây thu mua.”

Bạch Hiểu Vũ gật đầu. Đây là thế giới toàn cảnh trên mạng vũ trụ, một không gian rộng lớn không thấy điểm dừng với vô số con phố thương mại đan xen chằng chịt. Những con phố này lại chứa đầy các cửa hàng đa dạng. Người qua lại đông đúc, không đúng, phải nói là đủ loại hình tượng kỳ quái.

Ví dụ như hiện tại cậu đang là một chú hổ con đầu to mắt nhỏ theo hình tượng mà nguyên chủ thiết lập. Phía trước là một con sói trắng cao lớn uy mãnh đang nói chuyện. Thú nhân có thể dùng hình dạng nguyên bản của mình để quét làm hình đại diện, và kích thước bên ngoài của họ vẫn được giữ nguyên. Chỉ là khi so với chú hổ con, trông sói trắng lại càng trở nên to lớn hơn.

Đôi mắt thú của sói trắng nhìn chằm chằm vào đống lông xù nhỏ trước mặt, con ngươi của nó dần dần chuyển sang màu xanh lục.

Ban đầu nó không tìm thấy anh Bạch, sau khi định vị tọa độ mà vẫn không thấy ai, đến khi gọi mấy tiếng thì mới nghe được một giọng nói trẻ con đầy chán nản vọng lên từ dưới chân. Lúc cúi đầu nhìn xuống lại nhìn thấy một chú hổ con chỉ lớn hơn hổ sơ sinh một chút đang cố ngẩng đầu đối diện với nó.

Sói trắng ngây người, sau đó kinh ngạc: “Anh Bạch?”

Bạch Hiểu Vũ thở dài lần nữa: “Đi thôi.”

Sau đó, sói trắng nhìn thấy chú hổ con với ID “Đại hoàng đế siêu cấp vô địch Tinh Tế” đầy bá đạo và ngầu lòi, hổ con bước đi loạng choạng, thậm chí còn đi chân nọ xọ chân kia.

Đôi mắt thú của sói trắng cố nhịn cười, nhưng trong lòng đã cười lăn lộn.

Thật không ngờ, anh Bạch ngày thường trông ngoài mặt thì ôn hòa, mang theo chút lạnh lùng, rất nghiêm túc, bên trong lại… trẻ trâu thế này?

Chú hổ con đi phía trước, sói trắng run rẩy đi phía sau.

Cho đến khi chú hổ con quay đầu liếc nhìn sói trắng một cái, nó mới cố nhịn cười, nhanh chóng chạy lên phía trước mở đường rồi chặn những kẻ có ý định không tốt với chú hổ con.

Nhìn con phố thương mại nơi đây thấp thoáng có vài phần quen thuộc, trong mắt chú hổ con lóe lên một tia sáng.

Dư Tây giải thích: "Con phố thương mại này là dữ liệu phục cổ, nghe nói các cửa hàng thực thể thời cổ đại cũng giống như thế này."

Bạch Hiểu Vũ gật đầu: "Nhìn đúng là khá giống."

Dư Tây:"Chắc chắn là giống, vì trước đây nó được xây dựng dựa trên tài liệu lịch sử được trí não quét qua, cùng với bản thiết kế do các nhà sử học nổi tiếng khắp Tinh Tế cùng tham gia xây dựng."

Bạch Hiểu Vũ: "Nhưng thông thường các con phố thương mại không tập trung dày đặc như vậy."

Dường như ở đây, cả hành tinh đều là phố thương mại, nhìn có vẻ hơi phóng đại.

Diện tích rộng lớn đến mức không thể nhìn thấy điểm cuối, với người Trái Đất, chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy chân như muốn nhũn ra, chẳng còn chút hứng thú nào muốn đi dạo phố.

Dư Tây chỉ vào những cửa hàng: "Những cửa hàng này đều do trí não cung cấp, khác với các cửa hàng khác trên mạng vũ trụ. Ở đây mỗi cửa hàng đều có tọa độ riêng. Nếu không muốn đi bộ, chỉ cần nhập tọa độ của cửa hàng là có thể truyền tống trực tiếp đến đó. Hơn nữa, nơi này mở chế độ mô phỏng cao cấp, tái hiện phố thương mại cổ đại. Khi vào cửa hàng, mọi người chiếm diện tích riêng, không thể chen lấn nhau. Cửa hàng nào đông khách sẽ chen chúc đến mức không chịu nổi, ra vào cũng khó khăn." Những cửa hàng đông khách sẽ chật kín, thậm chí không thể ra vào được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play