Bạch Hiểu Vũ hiểu ra: "Vậy những cửa hàng này là nơi cậu nói có thể thuê sao?"
Dư Tây: "Đúng vậy, những cửa hàng này đã được thuê hết rồi. Chúng ta cần đến chỗ Liên minh thương mại để đăng ký và chọn cửa hàng phù hợp."
Sau khi nhập tọa độ, họ nhanh chóng đến một sảnh làm việc.
Ở đây có các robot thông minh phục vụ, quầy nào cũng đều đông người. Các quầy này tương ứng với việc đăng ký các loại cửa hàng khác nhau. Sói trắng dẫn chú hổ con đến góc xa nhất của sảnh, so với những quầy đông đúc khác, quầy này gần như vắng tanh.
Dư Tây giơ móng chỉ: "Đây chính là quầy chuyên đăng ký và thuê hiệu thuốc cá nhân."
Bạch Hiểu Vũ bước tới, cậu phát hiện quầy quá cao nên phải ngẩng lên nhìn.
Một lúc sau, một đống lông xù nhảy lên, nhưng do chưa quen nên đập vào quầy, bốn chân vùng vẫy rồi trượt xuống.
Sói trắng nhìn đôi chân ngắn mũm mĩm của chú hổ con, móng vuốt không nhịn được động đậy, trong lòng gào thét như sói tru.
Vì thể diện của anh Bạch, nó có nên giúp không đây?
Nó hoàn toàn có thể cắn gáy của anh Bạch để nhấc lên, tiện thể giúp chú hổ con liếm lông luôn. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Ngay lúc sói trắng còn đang do dự, chú hổ con sau khi thất bại đã thử lại lần nữa, và lần này đã nhảy lên thành công một cách an toàn.
Dư Tây có chút thất vọng, nhưng vẫn tiến lên hỗ trợ chọn cửa hàng.
Bạch Hiểu Vũ không thay đổi sắc mặt, cậu tập trung chọn cửa hàng, thực chất là chọn tọa độ.
Tọa độ dành cho các hiệu thuốc cá nhân đều rất xa xôi, ở những nơi ít người qua lại.
Những tọa độ tốt hơn đã bị chọn hết, mỗi lần phân bổ chỉ có một số tọa độ nhất định, hầu hết đều là những tọa độ mà các cửa hàng cá nhân trước đó phá sản để lại.
Hiện tại Bạch Hiểu Vũ không có nhiều lựa chọn, chỉ còn ba tọa độ cửa hàng.
Giá thuê là 1000 tín dụng mỗi tháng, thuê tối thiểu một năm. Điều này có nghĩa là phải trả trước một năm tiền thuê.
12000 tín dụng một năm, các mức giá khác như 24000, 36000... thì hiện tại cậu không dám nghĩ đến.
Trong ba lựa chọn, Bạch Hiểu Vũ và Dư Tây đã chọn một nơi có vị trí tương đối tốt, dù cũng chẳng hơn được bao nhiêu.
Sau khi đăng ký, cửa hàng cần được quét để tạo bản sao thực thể.
Bạch Hiểu Vũ lập tức để hệ thống Liên minh thương mại quét phòng khách của mình. Kết quả, trong dữ liệu được tạo ra, hình ảnh một quả trứng đen lớn đang tự kỷ bên cửa sổ đập vào mắt cậu.
Bạch Hiểu Vũ thoát khỏi chế độ toàn cảnh, đi về phía quả trứng đen lớn: "Đại Hắc, sao thế?"
Dư Tây cũng thoát ra theo: "Anh Bạch, sao anh lại đột ngột thoát ra vậy? Chúng ta còn chưa đặt tên cửa hàng mà."
Quả trứng đen lớn đang tự kỷ lập tức bật cao ba thước, nhảy qua hất văng Dư Tây.
Dư Tây bị hất bay, khi đã đứng vững lại thì ánh mắt bốc lửa, bắt đầu xắn tay áo: "Đại Hắc, mày muốn đánh nhau phải không?"
Quả trứng đen lớn húc bay Dư Tây xong liền bắt đầu nhảy nhót quanh Bạch Hiểu Vũ.
Bạch Bạch, con sói xấu xí kia là gì chứ, chỉ có tôi với cậu mới là chúng ta thôi.
Chúng ta phải cùng nhau đặt tên mới đúng.
Khoảnh khắc quan trọng như thế này, tôi nhất định phải tham gia.
Hay là đặt tên là Bạch Bạch thân yêu của Đại Hắc?
Hoặc Đại Hắc thân yêu của Bạch Bạch?
Nhìn quả trứng đen đang điên cuồng nhảy nhót bên cạnh, Bạch Hiểu Vũ bất lực: “Mày muốn nói gì...”
Còn chưa nói hết, hệ thống đã nhảy ra trong đầu cậu và dịch lại: “Phát hiện sóng điện não của quả trứng đen lớn định hướng quá mạnh mẽ, nó muốn đặt tên là ‘Bạch Bạch thân yêu của Đại Hắc’ hoặc ‘Đại Hắc thân yêu của Bạch Bạch’. Vì tâm trạng vui vẻ của quả trứng, hệ thống đề xuất chấp nhận.”
Bạch Hiểu Vũ: “...”
Hệ thống: “Tâm trạng vui vẻ của Đại Hắc tăng lên, có lợi cho tiến độ ấp nở. Ký chủ, xin hãy nghĩ đến một triệu điểm tín dụng, thẻ nhân đôi điểm và thẻ nâng cấp cửa hàng.”
Chỉ là một cái tên thôi mà.
Bạch Hiểu Vũ quay đầu nhìn quả trứng đen lớn đang sốt ruột đến mức muốn cào cấu, cậu hỏi: “Mày thấy ‘Bạch Bạch thân yêu của Đại Hắc’ hay ‘Đại Hắc thân yêu của Bạch Bạch’ nghe hay hơn?”
Quả trứng đen xấu hổ nhảy cẫng lên, nó chạy tới núp sau rèm cửa. Nhưng rèm cửa không thể che hết cơ thể khổng lồ của nó, để lộ hơn nửa quả trứng ra ngoài.
Cái nào cũng được mà... Nhưng, Bạch Bạch quyết định đi, cậu đặt thì tôi đều thích hết!
Nhìn quả trứng đen đang ngượng ngùng vặn vẹo, khóe miệng Bạch Hiểu Vũ giật giật: “Hệ thống, dịch đi.”
Hệ thống: “Ý nó là muốn cả hai. Trong lòng thì điên cuồng muốn cậu mở thêm chi nhánh.”
Bạch Hiểu Vũ lập tức quyết định: “Vậy đặt tên cửa hàng là ‘Đại Hắc thân yêu của Bạch Bạch’, không ý kiến gì chứ? Tên còn lại để sau này mở chi nhánh sẽ dùng.”
Quả trứng đen nhảy ra từ sau rèm cửa, vui mừng nhảy nhót không ngừng.
Lúc này, Dư Tây ngơ ngác: “Cái tên quái quỷ gì vậy?”
Nó trừng mắt nhìn quả trứng đen một cái, giơ tay: “Em có ý kiến...”
Ngay giây tiếp theo, nó đã bị quả trứng đen đập bay ra ngoài.
Sau đó, Dư Tây tức giận hóa thành sói trắng, một trứng một sói bắt đầu đánh nhau.
Dưới sự chứng kiến của trận hỗn chiến giữa Dư Tây và quả trứng đen, Bạch Hiểu Vũ nhập tên cửa hàng là ‘Bạch Bạch thân yêu của Đại Hắc’.
Vào một ngày nào đó, cái tên cửa hàng này sẽ vang danh khắp toàn bộ Tinh Tế, chỉ riêng cái tên thôi cũng đủ khiến một đống hội người độc thân phải đau đầu. Và thế là, cái tên được đặt ra như thế.
Sau khi quét cửa hàng xong, nhìn mặt đất lồi lõm, Bạch Hiểu Vũ đặt chai dung dịch A lên đó, ngay vị trí chiếc giường nhỏ dành riêng cho quả trứng đen - chính là cái lò luyện đan bị đập đến mức biến dạng, gồ ghề không đều.
Rất nhanh sau đó, cửa hàng mới của Liên minh thương mại Tinh Tế đã được cập nhật.
Tên cửa hàng: Bạch Bạch thân yêu của Đại Hắc
Số lượng sản phẩm: 1
Tên sản phẩm: dung dịch bồi dưỡng
Cấp độ: Cấp A
Mô tả sản phẩm: dung dịch bồi dưỡng cấp A cô đặc, có thể cung cấp dinh dưỡng cho mười tám quả trứng trong giai đoạn ấp nở trong giai đoạn đầu của quá trình ấp, sử dụng từ 7-15 ngày. Hiệu quả vượt trội, hiện chỉ có một chai, ai đến trước được trước.
Giá: Năm trăm nghìn điểm tín dụng
Cửa hàng mới được cập nhật rất nhanh. Do tên cửa hàng gây sát thương rất lớn với hội người độc thân, nó lập tức thu hút đông đảo du khách dù chỉ vừa mới ra mắt.
Thời buổi này mở cửa tiệm mới cũng phải khoe tình cảm, chẳng phải hơi quá đáng sao?
Người đầu tiên bước vào có ID là “Một khi cầm dao trong tay, giết sạch cơm chó trong thiên hạ”. Trong thời đại Tinh Tế, tuổi thọ của con người rất dài, thể chất hoặc tinh thần lực càng cao thì sống càng lâu. Là một thú nhân có thể chất đạt cấp S, anh ta đã sống hơn ba trăm năm và cũng độc thân suốt từng ấy thời gian.
Những người bạn học năm xưa, ai có tư chất khá khá mà còn sống đến bây giờ, ít nhất cũng đã làm ông, làm bà. Trong buổi họp lớp hôm qua, có một đôi từng kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp. Con cháu của họ sinh sôi rất nhanh, chỉ trong gần ba trăm năm mà đã có hơn chục thế hệ. Cả một gia đình đông đúc đến hàng trăm người, đóng góp to lớn cho dược phẩm phát triển dân số của Tinh Tế.
Trong buổi họp mặt, hai người kia vẫn ngọt ngào như mật, còn bế cả chắt, chít, chiu… ra khoe. Từ một con thỏ nhỏ ngày nào giờ đã thành thỏ già, vẫn cứ quấn quýt không rời. Biết là nhà họ mỗi lứa sinh tám đứa, nhưng liệu có thể ăn uống tử tế và đừng hỏi về nửa kia của anh ta hay khoe ân ái nữa không?
Cả buổi họp lớp, ai nấy đều thành đôi thành cặp đút đồ ăn cho nhau, chỉ mình anh ta là kẻ cô đơn.
Anh ta thấy hối hận vì lúc thu thập ý kiến tổ chức họp lớp, anh ta đã không phản đối chuyện mang theo người thân!
Khó khăn lắm mới về được, anh ta lao vào việc mua sắm trên mạng để xả stress. Kết quả, vừa vào trang chủ của một tiệm mới mở thì đập ngay vào mắt là cái tên khoe ân ái. Sống kiểu quần què gì vậy?
Trước khi vào, anh ta cứ nghĩ đó là một tiệm không đứng đắn nào đó, ai ngờ lại là một tiệm bán dược phẩm?
Một tiệm bán thuốc mà đặt tên như vậy, có liên quan gì đến dược phẩm không?
Không chỉ bậy bạ, mà còn muốn khoe khoang trước mặt kẻ ế lâu năm như anh ta nữa. Có biết đau lòng không?
Ủa? Dược phẩm cấp A?
Là một giám định dược tề sư, anh ta lập tức trở nên hứng thú.
Khi bước vào, anh ta không để ý mà dẫm phải một cái hố. Nếu không phản ứng nhanh, chắc đã ngã nhào rồi.
Cúi đầu nhìn xuống, anh ta phát hiện nền nhà dường như bị thứ gì đó đập thành một cái hố to. Xung quanh còn không chỉ một cái như thế. Ở giữa đặt một món đồ kim loại trông giống cái lò kỳ lạ, bên trong chỉ có một chai dược phẩm cấp A.
Đây là tiệm kỳ quặc nhất mà anh ta từng thấy.
Khi tiến lại gần, vừa cầm lọ dược lên quan sát thì phía sau có thêm vài người bước vào, vừa chửi bới.
"Thì ra là tiệm dược phẩm? Tôi muốn xem thử chủ tiệm bán cái gì. Nếu là đồ lừa đảo thì hừ hừ hừ…"
"Dung dịch cấp A mà thế này à? So với những cái tôi từng thấy, khác xa quá. Màu sắc này cũng kỳ lạ nữa."
"Nhìn đi, không còn cảm giác như chất lỏng nữa. Trước giờ chưa từng thấy dược phẩm nào như vậy. Chắc chắn là giả."
Người có ID “Một khi cầm dao trong tay, giết sạch cẩu lương thiên hạ” lên tiếng: "Đây là phiên bản cô đặc. Màu sắc cực kỳ đẹp. Mặc dù chủ tiệm này khoe tình cảm chẳng ra gì, nhưng dược phẩm của cậu ấy trông rất tốt. Dĩ nhiên, chỉ là nhìn thôi. dược phẩm mà, nhất định phải kiểm tra trực tiếp mới xác minh được, chứ dữ liệu trên mạng không đáng tin."