Mà hiện tại, quả trứng đen cũng hoảng sợ, nó không biết liệu Bạch Hiểu Vũ có ghét mình không. Nó thật sự không cố ý đâu.

Không lẽ bị đuổi đi sao?

Đừng đuổi trứng mà.

Quả trứng đen càng nghĩ càng buồn, cả quả trứng bắt đầu run lẩy bẩy dữ dội hơn.

Chẳng mấy chốc, quả trứng từ từ dựng đứng lên, đội trên đầu một cái chăn, lắc lư qua lại.

"Bạch Bạch, đừng giận mà. Tôi nhảy điệu múa trứng cho cậu xem nhé."

Bạch Hiểu Vũ vừa định lên tiếng, đã thấy quả trứng đen đội chăn bắt đầu lắc lư nhảy múa, lảo đảo.

Quả trứng này lại muốn làm gì nữa đây? Trứng tám, chín tháng tuổi rồi mà còn dư năng lượng đến thế sao?

Nó còn đội tấm ga giường, lắc qua lắc lại, thậm chí còn lộn nhào, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ?

Bạch Hiểu Vũ vừa tức vừa buồn cười. Thứ này không phải đang được nuôi trong lồng năng lượng sao? Sao lại xuất hiện ở đây nhảy múa?

Cậu liền gọi hệ thống trong tâm trí: "Hệ thống, với tư cách là hệ thống chuyên nghiệp về ấp trứng, cậu xem quả trứng đen này bị làm sao vậy?"

Hệ thống ngáp một cái rồi xuất hiện: "Ký chủ, hệ thống cũng không rõ lắm."

Bạch Hiểu Vũ: "Rốt cuộc cậu làm được gì vậy?"

Hệ thống phản bác: "Đó là vì ký chủ không đủ điểm tín dụng. Nếu có đủ, hệ thống không chỉ quét được tình trạng của trứng, mà còn có thể biến cảm xúc của trứng thành bong bóng thoại cho ký chủ nhìn thấy. Hơn nữa, khi phôi thai hình thành thì mỗi quả trứng đều có sự khác biệt tùy theo bản chất loài, thiên tính và cá thể. Vì thế, trứng trong giai đoạn ấp sẽ có những biểu hiện khác nhau."

Hệ thống tiếp tục: "Mới có một ngày không gặp, ký chủ nhặt đâu ra quả trứng đen to đùng này vậy? Trong cơ sở dữ liệu của hệ thống cũng không có quả trứng nào kỳ lạ như thế."

Bạch Hiểu Vũ: "Kỳ lạ chỗ nào?"

Hệ thống: "Hiện tại không thể quét. Thông thường, trứng đang ấp không thể làm những động tác phức tạp như vậy. Tuy nhiên, một số con non mạnh mẽ có thể sử dụng năng lực vốn có của chúng ngay từ khi còn nhỏ. Điều này được gọi là năng lực trời ban."

Lúc này, giọng nói của hệ thống đột nhiên chuyển sang âm thanh kim loại vô cảm: "Phát hành nhiệm vụ chính, xin ký chủ ấp nở quả trứng đen, thời hạn trong vòng một năm. Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ là một triệu điểm tín dụng. Nếu hoàn thành xuất sắc, sẽ nhận thêm thẻ nhân đôi điểm tín dụng và thẻ nâng cấp cửa hàng điểm tín dụng." Euphoria x TYT

Bạch Hiểu Vũ ngạc nhiên, phần thưởng này cao thật. Cậu nhớ nhiệm vụ ấp mười tám quả trứng ở Sở Bồi dưỡng chỉ có năm chục nghìn điểm, còn ấp quả trứng đen này lại được một triệu điểm, phần thưởng sau đó còn cao cấp hơn nữa.

Điều làm cậu băn khoăn hơn là hai chữ chính tuyến này: "Hệ thống, nhiệm vụ chính lần này có ý nghĩa gì?"

Hệ thống: "Ký chủ chưa đủ cấp độ, không có quyền truy cập. Xin hãy cố gắng làm nhiệm vụ để thăng cấp."

Hệ thống không nói thêm gì nữa. Bạch Hiểu Vũ nhìn quả trứng đen cúi đầu ủ rũ vì không nhận được phản hồi, trông hệt như một cô bé bị bỏ rơi.

Bạch Hiểu Vũ dở khóc dở cười, cậu bước tới, trông giống như đang vén khăn đỏ của tân nương, nhưng bên trong không phải cô dâu mà là một quả trứng đen tròn xoe, to hơn cả cậu.

“Đại Hắc, tao không giận đâu, ngoan nào, để tao đưa mày về giường của mày nha.”

Đại Hắc nghe được câu đầu Bạch Hiểu Vũ nói rằng sẽ không giận, tinh thần lập tức khôi phục hoàn toàn, cả quả trứng còn nhảy cẫng lên vài cái. Nhưng nghe đến câu sau, lại nghĩ đến mùi vị kinh khủng kia, quả trứng liền xụi xuống.

Dung dịch bồi dưỡng đó có một mùi vị rất đáng sợ. Nếu ngâm trong đó ngủ một đêm, quả trứng sẽ ngửa bụng mất. Ngày mai, Bạch Bạch sẽ thấy một quả trứng lật ngửa mất thôi.

Biết Bạch Hiểu Vũ không giận, Đại Hắc lại bắt đầu hành động lố bịch.

Bạch Hiểu Vũ nhìn quả trứng đen nhảy đến gần mình, nó cọ cọ vào người cậu với tấm chăn, sau đó đẩy cậu về phía chiếc giường đã sập.

Đại Hắc đứng bên cạnh giường, lúng túng như một cô vợ nhỏ e thẹn đang mời chồng mình lên giường.

Hệ thống đột nhiên xuất hiện: “Đại Hắc mời cậu ngủ cùng, cậu có đồng ý không?”

Bạch Hiểu Vũ: “Hệ thống, chẳng phải cậu vừa nói tôi không đủ điểm để dùng chức năng này sao?”

Hệ thống: “Sự mong chờ của Đại Hắc quá mạnh mẽ, sóng tinh thần cường đại phát ra liên tục, hệ thống không cần quét cũng cảm nhận được.”

Hệ thống nhìn vào dữ liệu của ký chủ. Vị ký chủ này bình thường trông nhã nhặn, nhưng thực tế nội tâm lại rất lạnh lùng.

Hiện tại, mặc dù đối xử rất tốt với Đại Hắc và Dư Tây, nhưng trong lòng, Bạch Hiểu Vũ chỉ coi Đại Hắc là trứng ân nhân cứu mạng, còn Dư Tây là bé trợ lý có ơn cứu mạng. Ngoài ra, hệ thống không dò ra được thêm bất kỳ thông tin nào khác.

Đây là một ký chủ rất khó chinh phục.

Vì vậy, lời mời của Đại Hắc khả năng cao sẽ bị từ chối.

Quả nhiên, Bạch Hiểu Vũ nhướn mày, cậu nhìn quả trứng đen đang ngượng ngùng: “Đại Hắc, tao quen ngủ một mình rồi. Ngủ cùng người khác, tao sẽ không ngủ được.”

Đại Hắc hơi thất vọng, nhưng là một quả trứng biết cảm thông, nó không muốn làm Bạch Bạch mất ngủ.

Cuối cùng, Đại Hắc nhảy lên cái lò luyện đan lồi lõm trong phòng khách. Một người một trứng, một ở phòng khách, một trong phòng ngủ, ở giữa không có tường ngăn cách, cùng chìm vào giấc ngủ. ( truyện trên app T Y T )

Bạch Hiểu Vũ vốn nghĩ có sinh vật khác trong phòng sẽ khó ngủ, nhưng không ngờ, khi nằm trên chiếc giường gãy này, cậu lại ngủ rất ngon.

Sáng hôm sau, Bạch Hiểu Vũ bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa. Khi nhìn đồng hồ, đã chín giờ sáng.

Đến thế giới này được mấy ngày, từ khi tận thế bắt đầu, đây là lần đầu tiên cậu thức dậy muộn như vậy.

Người gọi cậu dậy là Dư Tây. Sau khi mở cửa, Bạch Hiểu Vũ lại thấy Dư Tây và Đại Hắc đối đầu nhau.

Dư Tây bất mãn khi Đại Hắc được ngủ lại nhà Bạch Hiểu Vũ qua đêm, còn Đại Hắc thì ghét việc Dư Tây phá hỏng khoảng thời gian ngủ ngon bên Bạch Bạch.

Bạch Hiểu Vũ mặc kệ hai người cãi nhau, nhưng chỉ cần cậu bước ra ngoài, cả hai lập tức yên lặng, biến thành hai cái đuôi, một đen một trắng, theo sau cậu.

Khi đến Sở Bồi dưỡng, vừa vào cửa, hệ thống thông minh đã lập tức nhắc nhở: “Xin chú ý, dung dịch bồi dưỡng trong thiết bị sẽ hết trong 12 giờ tới. Vui lòng chuẩn bị dung dịch bồi dưỡng mới.”

Bạch Hiểu Vũ ngớ người. Rõ ràng hôm qua cậu vừa thêm dung dịch bồi dưỡng mới vào, lượng đó ít nhất đủ duy trì một tuần, thậm chí nửa tháng. Sao chỉ qua một đêm đã hết?

Hôm qua mọi thứ vẫn bình thường, chẳng lẽ…

Ánh mắt Bạch Hiểu Vũ chuyển sang Đại Hắc. Khi nghĩ lại, biến số duy nhất cũng chính là Đại Hắc. Chẳng lẽ toàn bộ dung dịch đó đã bị Đại Hắc hấp thụ?

Khẩu phần cho mười tám quả trứng đủ dùng cả tuần hoặc nửa tháng, Đại Hắc chỉ cần một đêm đã tiêu thụ hết?

Đại Hắc cảm nhận được ánh mắt của Bạch Hiểu Vũ, cả thân trứng tròn vo như ưỡn ngực đầy kiêu hãnh.

Là tôi đó. Tôi là quả trứng ngoan, dù dung dịch bồi dưỡng đó khó ăn đến đâu, tôi cũng đã cố gắng ăn hết. Còn để lại một chút cho mấy quả trứng khác nữa.

Dù khó ăn, nhưng hiệu quả rất tốt, còn hơn cả những gì tôi từng ăn ở nơi kia. Chỉ là hơi ít, phải cho tôi mười phần mới no được.

Nhìn kích thước của Đại Hắc, Bạch Hiểu Vũ hiểu ra vấn đề.

Cậu mở kiện hàng mà robot vừa mang đến. Bên trong là hai lò luyện đan mới và hơn một trăm phần thảo dược.

Bạch Hiểu Vũ quay lại phòng bắt đầu luyện chế đan dược. Lần này, Đại Hắc và Dư Tây đều bị nhốt ở ngoài cửa.

Hai kẻ này âm thầm đấu nhau vài lần, cuối cùng Dư Tây ngửi thấy mùi dung dịch bồi dưỡng cao cấp bên trong, lòng thầm xao động. Tại sao một thú nhân sắp trưởng thành như cậu ấy lại vẫn có nhu cầu với loại dung dịch bồi dưỡng vốn chỉ dành cho trứng?

Đây là điều trước giờ chưa từng xảy ra, Dư Tây cảm thấy rất khó hiểu.

Đại Hắc thì phấn khích, nhưng khi nhớ đến mùi vị kia, cả quả trứng rùng mình.

Lần này Bạch Hiểu Vũ ở bên trong đã luyện chế cùng lúc 10 phần thảo dược, đây cũng là giới hạn hiện tại của cậu.

10 phần thảo dược tạo thành một lượng không đổi, nhưng dung dịch đã hoàn toàn cô đặc thành dạng thạch trong suốt.

Bạch Hiểu Vũ quan sát hình thái mới của dược phẩm. So với yêu cầu của dược phẩm ấp trứng trước đây, nồng độ dung dịch bồi dưỡng lần này không cần hạn chế. Vì không cần đạt nồng độ tối ưu để trứng hấp thụ, vậy nên việc đông đặc cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả.

Đây đã được xem như hình thái sơ khai của đan dược. Một lọ này đủ để các quả trứng trong Sở Bồi dưỡng hấp thụ suốt hơn ba tháng.

Tuy nhiên, giờ đã có Đại Hắc, xem ra cậu phải luyện chế nhiều hơn một chút.

Sau khi luyện chế thêm hai lần, tổng cộng Bạch Hiểu Vũ có ba lọ dược phẩm dạng đông đặc.

Khi mở cửa, Bạch Hiểu Vũ nhìn thấy một quả trứng và một con sói trắng đang canh giữ. Thấy cậu bước ra, Đại Hắc nhảy lên cao ba thước, còn sói trắng, cái đuôi vốn cụp xuống lại bắt đầu vẫy điên cuồng, ánh mắt dán chặt vào ba lọ dung dịch trong tay cậu.

Bạch Hiểu Vũ khựng lại, ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía sói trắng: "Tiểu Tây, cậu muốn dung dịch bồi dưỡng?"

Sói trắng điên cuồng vẫy đuôi, nó vô thức tiến lên một bước, vừa định gật đầu thì lại cố gắng kìm nén, đôi mắt dã thú tiếc nuối nhìn ba lọ dung dịch trong tay Bạch Hiểu Vũ, sau đó lắc đầu.

Bạch Hiểu Vũ giơ tay ném một lọ về phía sói trắng. Sói trắng há miệng đón lấy, nhìn Bạch Hiểu Vũ với ánh mắt ngại ngùng. Lọ này cho mình rồi, thế còn các quả trứng trong Sở Bồi dưỡng thì sao?

Bạch Hiểu Vũ như nhìn thấu tâm tư của nó, cậu lên tiếng: "Một lọ đủ dùng hơn ba tháng, không cần lo không đủ đâu. Nếu cậu thích thì cứ lấy, không đủ thì nói với tôi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play