Nhìn Hoa Nhung Chu cứ cúi đầu không dám nhìn thẳng, trông hắn quả thực là một đứa trẻ thành thật. Ta chợt động lòng, đã đến lúc ta nên bắt đầu bồi dưỡng người của mình.
“Viện của ta giờ chẳng còn mấy thứ đáng để canh giữ, hiện tại ta đang định vào cung, lại thiếu một hộ vệ.” Ta cố ý làm ra vẻ từ ái, hỏi: “Ngươi đến làm xa phu cho ta được không?”
Hoa Nhung Chu ngẩng đầu, ánh mắt đầy ngạc nhiên nhìn ta. Ta vẫn giữ nụ cười như mẫu thân hiền hòa, chỉ thấy mặt hắn càng đỏ hơn, ánh mắt kiên định, thoáng bớt đi vài phần sát khí:
“Thuộc hạ… tuân mệnh.”
Quyết định rời khỏi Tấn Vương phủ rồi, ta phải tận dụng thời gian xây dựng quan hệ từ Thái hậu cho đến thị vệ trong phủ. Tất cả đều không thể bỏ qua.
Vào đến hoàng cung, ta đi theo một tiểu thái giám dẫn đường, cúi đầu bước từng bước chậm rãi. Nhưng bất ngờ, tiểu thái giám phía trước như bị ai kéo đi mất, chỉ trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu.
Ta nhíu mày, bên cạnh Thiên Chi khẽ nói với giọng hoảng hốt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play