Thấy con ruột của mình đến, nụ cười trên mặt Thái hậu lại càng rạng rỡ hơn, nhưng lời nói thì chẳng chút nể nang:
"Ngươi còn mặt mũi để nói sao? Đến giờ này mà vẫn chưa có lấy một đứa con, ta chẳng phải đành phải đặt kỳ vọng vào A Lan hay sao?"
Bà nói xong còn quay sang vỗ nhẹ lên tay ta… Ta chưa từng yêu ai, cũng chưa từng hẹn hò, tại sao lại phải ngồi đây bàn luận chuyện sinh con với họ?
Nhìn vẻ bất lực của hắn, ta thật muốn bật cười. Hắn ngoan ngoãn ngồi im, không nói thêm lời nào, để mặc Thái hậu quay sang trách móc ta:
"Ngươi bệnh lâu như vậy mà không báo tin cho ta, làm ta lo lắng muốn cho người đưa thái y đến xem."
Ta lập tức liếc nhìn hắn. Khuôn mặt thanh tú của hắn lộ ra vài phần lúng túng. Hồi đó, hắn rõ ràng nói rằng Thái hậu lo lắng cho ta nên mới bảo hắn dẫn thái y đến. Hóa ra Thái hậu hoàn toàn không hay biết gì về chuyện này.
"Là thần thiếp sơ sót. Lần sau chắc chắn sẽ không tái phạm." Ta giả vờ không biết gì mà đáp lại Thái hậu, cũng chẳng buồn vạch trần lời dối trá của hắn. Dù sao ai cũng biết rõ, hà tất phải vạch mặt nhau làm gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT