Hắn ngẩng đầu, rõ ràng không ngờ ta lại giao cho hắn giữ món đồ này. Nhưng không nói thêm lời nào, hắn chỉ siết nhẹ nắm tay, cung kính đáp: “Thuộc hạ tuân lệnh.”
Ta gật đầu, xoay người rời đi, trong lòng thoáng nhẹ nhõm. Ít ra, bên cạnh ta vẫn còn một vài người chân thành như Hoa Nhung Chu và các nha hoàn thân cận.
Lúc bước lên xe ngựa, ta không nhịn được bật cười thầm: Xem ra hôm nay cũng không phải hoàn toàn tệ. Có lẽ, vẫn còn một vài điều đáng để mong đợi.
Ta hít sâu một hơi, không muốn quan tâm nữa. Dù gì thì gió cũng không thể làm ta lạnh đến c.h.ế.t được. Nếu giờ còn phải đi đóng cửa sổ, chắc chắn ta sẽ lại bị va vào vài thứ.
Sáng hôm sau, vừa định nằm nướng thêm chút thì bên ngoài đã ồn ào làm ta khó chịu.
“Thiên Chi!” Ta gọi to, mang theo chút giận dữ của người vừa bị đánh thức.
Chỉ thấy Thiên Chi đỏ hoe mắt bước vào, dáng vẻ như vừa bị tức giận đến phát khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT