Anh ta liếc nhìn Đại Minh, người đang nghiến răng, miệng lầm bầm chửi thề khi đạp ga. Nhớ lại lời dặn dò kỳ lạ của Cố Lan Tranh – “Cẩn thận một chút” – Liễu Giang chỉ có thể thở dài.
Anh ta biết rõ bản chất của Đại Minh.
Đại Minh vốn là một kẻ lang thang, không có học vấn, sống nhờ trộm cắp và cướp bóc. Sau tận thế, Đại Minh cũng không ít lần buông lời khiếm nhã với nữ sinh trong nhóm, nhưng nhờ anh ta và hai người khác ngăn cản, nên chưa xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.
Dù vậy, anh ta từng nghĩ đến việc đuổi Đại Minh đi. Nhưng nhóm vốn không có nhiều sức mạnh chiến đấu, nếu mất thêm một người như Đại Minh, họ sẽ càng khó sống sót. Vì vậy, anh ta đành tạm nhắm mắt đưa chân.
Có lẽ khi đến khu an toàn, sẽ là lúc cắt đứt với Đại Minh. Anh ta thầm nghĩ.
Khi mặt trời lặn, Tạ Hoài Du dừng xe bên bờ sông, trên một bãi cỏ. Khoảng cách giữa bãi cỏ và rừng không quá xa, đủ để phản ứng kịp khi có tình huống xảy ra. Cây cầu qua sông cách đây không xa, chỉ cần lái xe một lát là tới.
Khi xe của Đại Minh tới, Cố Lan Tranh đã nhanh chóng dựng xong lều và bày bàn ghế gấp trên bãi cỏ. Cô tính toán rằng kích thước của những vật dụng này hoàn toàn hợp lý để đặt trong xe họ, không gây nghi ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT