Đại Minh nhìn chiếc xe phía trước, nghiến răng đạp ga, cố gắng đuổi theo.
Chiếc xe họ đang dùng là xe vô chủ nhặt được sau tận thế, hiệu suất không bằng xe của Tạ Hoài Du. Để không bị bỏ lại, Đại Minh chỉ có thể đạp ga hết cỡ.
Tạ Hoài Du không để ý đến việc nhóm Đại Minh ra sao, chỉ tập trung lái xe. Khi đêm xuống, xác sống mất đi ánh sáng sẽ khó tìm mục tiêu, nhưng không phải là không thể hoạt động.
Ban đêm là thời gian con người cần nghỉ ngơi, nên họ phải tranh thủ đi đường thật nhiều vào ban ngày.
Cố Lan Tranh nắm chặt tay vịn trên xe, cảm giác như mình có thể bị văng ra ngoài bất cứ lúc nào. Không lạ khi Tạ Hoài Du luôn yêu cầu mọi người thắt dây an toàn trước khi lái, vì tốc độ anh lái quá kinh khủng.
Bên cạnh, Hạ Thần Phong vừa kịp uống cạn nước súp trong mì ly ngay khi Tạ Hoài Du nhấn ga, rồi run rẩy bỏ rác vào túi. Sau đó, anh ta lóng ngóng bóc thanh socola cuối cùng của mình.
Cố Lan Tranh nhìn cảnh tượng ấy mà không khỏi thầm bái phục. Trong tận thế, khi mọi người vật lộn để sống sót, Hạ Thần Phong trông như đang quay một chương trình thực tế về cuộc sống chậm rãi, vừa ăn vừa tận hưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT