Trong chốc lát, toàn bộ xe tràn ngập hương vị của đủ loại mì ly. Từ vị trí của Cố Lan Tranh, nhìn về phía trước, đầu của hai người ngồi ghế trước như đang bốc khói.
Bên cạnh, Hạ Thần Phong sau khi kiểm tra mì đã chín thì không thể kiềm chế, lập tức cầm nĩa lên và bắt đầu ăn, phát ra tiếng “sụp soạt” ồn ào. Tiếng hút mì của anh ta vang vọng khắp xe, khiến bầu không khí càng thêm sống động.
Những người khác đã quá quen với cách ăn “ồn ào” này của Hạ Thần Phong. Minh Sầm quay đầu lại, áy náy nói với Cố Lan Tranh:
“Cứ coi như cậu ta không tồn tại là được.”
Hạ Thần Phong ngẩng đầu lên, miệng vẫn còn dính sợi mì dài, vừa trừng mắt nhìn Minh Sầm, vừa lầm bầm gì đó nhưng không ai nghe rõ.
“Cậu biết gì chứ? Ăn mì phải phát ra tiếng thì mới chứng tỏ mì ngon, đó là cách tôn trọng món mì.”
Hạ Thần Phong cúi đầu hút hết sợi mì, nhai một lúc rồi nuốt xuống, ngay sau đó lên tiếng phản bác với vẻ nghiêm túc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT