Sắp xếp xong, mọi người lần lượt vào lều nghỉ ngơi. Trước khi chui vào lều, Cố Lan Tranh còn đưa cho Hạ Thần Phong một chiếc đèn ngoài trời.
Khi quay đầu nhìn lại, cô thấy anh ta ngồi một mình trên ghế, quấn chăn, bên cạnh là chiếc đèn phát ra ánh sáng vàng ấm áp. Trông anh ta thật cô độc và có phần tội nghiệp.
Nhận thấy ánh mắt của cô, Hạ Thần Phong quay lại, nở một nụ cười và vui vẻ nói: “Ngủ ngon nhé.”
Cố Lan Tranh vừa cảm thấy chút đồng cảm, thì lại thấy anh ta đang nghịch điện thoại giấu trong chăn, màn hình hiện thứ gì đó không rõ. Sự đồng cảm của cô tan biến ngay lập tức.
Cô chỉ buông một câu “Ngủ ngon” rồi chui vào túi ngủ.
Giấc ngủ của Cố Lan Tranh không được sâu, có lẽ vì cơ thể này vẫn chưa quen với nhịp sống trong tận thế. Nửa đêm, cô mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy cần đi vệ sinh.
Thò đầu ra khỏi lều, cô thấy Lục Chấn đang ngồi cạnh chiếc đèn, quay lại nhìn cô với ánh mắt dò hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play