Chương 14
Trịnh Ngọc Minh cảm thấy rất mệt mỏi nhưng nằm trên giường lại không ngủ được. Đến thời không này đã hai mươi ngày, hôm nay cuối cùng cũng được tiếp xúc với xã hội nơi đây. Sau khi tiếp xúc, Ngọc Minh càng nhớ thời không cũ hơn. Ở đó, anh có cha mẹ yêu thương, quan tâm, có chị gái luôn lo lắng cho mình, có cháu gái đáng yêu, có sự nghiệp và tài sản đáng kể. Nhưng đến đây, anh không chỉ phải đối mặt với người cổ đại có tư tưởng khác biệt, mà còn phải đối mặt với môi trường tự nhiên khắc nghiệt. Nếu không có căn biệt thự đi theo thì cuộc sống tốt nhất của anh, Sở Triều Huy và Mộc Đầu cũng chỉ là làm ruộng, sống cuộc sống “gió mưa là cơm, sương giá là canh”.
Càng nghĩ Ngọc Minh càng không ngủ được, anh bèn đứng dậy mặc quần áo đi ra ban công hóng gió. Mở cửa ra, anh thấy đã có người đứng đó. Sở Triều Huy đang dựa vào lan can ban công hút thuốc.
“Hút một điếu không?” Triều Huy đưa bao thuốc lá cho Ngọc Minh.
“Ừ, cho tôi một điếu. Anh cũng không ngủ được à?” Ngọc Minh lấy một điếu thuốc từ trong bao, dùng tàn thuốc của Triều Huy châm lửa.
“Biết đây là nơi quỷ quái nào rồi, muốn ngủ cũng không ngủ được.” Triều Huy lại lấy một điếu thuốc châm lửa, dập tàn thuốc vào viên gạch xanh trên lan can, đảm bảo tàn thuốc đã tắt hẳn mới ném ra ngoài tường. Bên ngoài là rừng nguyên sinh, phải chú ý phòng cháy.
“Hết thuốc lá rồi anh tính sao?” Trịnh Ngọc Minh không phải người nghiện thuốc lá nặng, không có cơn thèm thuốc, còn Triều Huy thì khá thích hút thuốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play