Chương 13
Khi Trịnh Ngọc Minh mang quần áo sạch vào nhà kính, Sở Triều Huy đã cởi trần, đứng trong thùng gỗ kỳ cọ người.
“Quần áo của anh đây.” Ngọc Minh đặt bộ quần áo cỡ lớn tìm được bên cạnh thùng gỗ của Triều Huy, ánh mắt lướt qua làn da săn chắc của hắn ta, trong lòng có chút ghen tị. So với thân hình cường tráng, vạm vỡ của Triều Huy, thân hình của Ngọc Minh có phần gầy gò, trắng trẻo.
“Tôi xong ngay đây, có cần tôi chà lưng giúp cậu không?” Triều Huy bước ra khỏi thùng gỗ, vừa dùng khăn lau người, vừa nhìn chằm chằm vào Ngọc Minh đang cởi quần áo chuẩn bị bước vào thùng.
Da của Trịnh Ngọc Minh rất trắng, lại không dễ bị rám nắng. Đó là lý do vì sao sau hơn hai mươi ngày ở đây, da của Sở Triều Huy đã rám nắng, còn làn da của Ngọc Minh vẫn trắng trẻo như cũ.
“Ờ… không cần đâu!” Ngọc Minh bước vào thùng gỗ, quay lại nhìn Triều Huy. Ban đầu, anh định cảm ơn sự nhiệt tình của Triều Huy, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sáng quắc của hắn ta, không hiểu sao câu cảm ơn lại bị nuốt ngược vào trong, anh liền từ chối ý tốt của Triều Huy, đồng thời ngồi xuống, ngâm mình trong nước.
“Vậy tôi ra ngoài vo gạo, rửa rau.” Nhìn Ngọc Minh chỉ còn lộ ra hai vai trên mặt nước, Triều Huy mím môi cười, mặc áo giữ nhiệt vào, khoác thêm chiếc áo khoác dạ mà Ngọc Minh đưa cho rồi bước ra khỏi nhà kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT