Nguồn: https://tinyurl.com/Deinghoadoki
_____________________________________
Nghỉ hè về quê, tôi tình cờ thấy em gái nhà hàng xóm bị bố mẹ đ.á.n.h đ.ậ.p d.ã m.a.n, họ định gả em ấy cho một lão già để lấy 10 vạn tiền sính lễ.
Tôi có lòng tốt can ngăn, nào ngờ bố mẹ em ấy lại bám riết lấy tôi không buông.
“Đều tại mày phá hỏng chuyện tốt của con gái tao! Giờ chẳng ai thèm lấy nó nữa, mày phải cưới nó, tiền sính lễ 30 vạn, một xu cũng không được thiếu!”
Em gái hàng xóm cũng nhào tới ôm chặt lấy chân tôi khóc lóc.
“Anh ơi, anh lấy em đi, em sẽ làm trâu làm ngựa cho nhà anh…”
Tôi không đồng ý, họ liền bịa đặt tôi đã làm nhục em gái hàng xóm, chơi chán rồi thì muốn rũ bỏ trách nhiệm.
Họ còn báo cảnh sát, làm ầm lên ở trường tôi.
Mọi người hỏi em gái hàng xóm, em ấy chỉ biết khóc, nói: “Anh ấy chắc chắn có nỗi khổ tâm riêng, là em không xứng với anh ấy…”
Cuối cùng, dư luận bùng nổ trên mạng xã hội, cả nhà họ còn lên mạng kể khổ.
Tôi bị bạo lực mạng, bị nhà trường đuổi học.
Mẹ tôi tức đến mức lên cơn đau tim, chưa kịp đến bệnh viện thì đã qua đời.
Bố tôi uất ức bèn tìm bọn họ lý lẽ, nhưng ông lại bị đẩy ngã, đầu đập xuống đất, ch ngay tại chỗ.
Cả bố và mẹ tôi đều mất, dân làng và cư dân mạng lại mắng tôi đáng đời, nói đó chính là quả báo của tôi.
Đêm tôi thức canh bên linh cữu của bố mẹ thì em gái hàng xóm lại tìm đến, lời lẽ ác độc mỉa mai tôi: “Được học đại học thì ghê gớm lắm sao? Anh dựa vào cái gì mà coi thường em? Đây chính là cái giá anh phải trả vì đã khinh miệt em đấy!”
Trong cơn tuyệt vọng, tôi chôn cất bố mẹ, sau đó châm lửa tự thiêu, cùng họ đồng quy vu tận.
Mở mắt ra lần nữa, tôi được sống lại về cái ngày em gái hàng xóm bị n.g.ư.ợ.c đ.ã.i.
Lần này, tôi chọn vặn to tiếng tivi.