Tiểu Trúc thấy Phó Dư An sững sờ, ở phía sau nhỏ giọng gọi y, lúc này Phó Dư An mới hoàn hồn, quay đầu cười với nàng, nhận lấy hộp đồ ăn trong tay nàng.
“An An, ngươi về rồi!” Tên ngốc kia nhìn thấy y, lập tức ném bình tưới nước trong tay đi, chạy đến bên cạnh y như một cơn gió, lại nhìn thấy đồ ăn trong tay y, mút ngón tay, lắp bắp mở miệng: “Ta chưa có ăn cơm, ngươi…ngươi ăn chưa?”
Phó Dư An nhíu mày, kéo tay hắn: “Đừng mút tay, dơ.”
“…” Kỳ Nhận oán giận nhìn y, lấy ngón tay ra lau sạch nước bọt trên ngón tay vào y phục rồi nhanh chóng muốn cầm lấy hộp đồ ăn: “Đói quá đi…”
Phó Dư An khẽ cười một cái, không nề hà nữa mà đưa cho hắn: “Biết ngươi chưa ăn, cái này không phải mang về cho ngươi sao, bên trong là bánh hoa đào, cẩn thận một chút, đừng nóng vội mà làm hư bánh.”
Kỳ Nhận ngoan ngoãn gật đầu, thu lại tất cả lệ khí trên người, bộc lộ dáng vẻ ngốc nghếch, nhận lấy hộp đồ ăn trên tay Phó Dư An, vui vẻ phấn khích đi vào phòng.
Bên ngoài ánh nắng rực rỡ, một cơn gió thổi tới, khiến cho những cánh hoa đào rung lên, từng cánh hoa rơi xuống như một cơn mưa hoa đào, trông rất đẹp mắt.
Cơm nước xong Kỳ Nhận lại lao ra ngoài tưới nước cho mấy bảo bối của hắn, Phó Dư An ở lại trong phòng tính sổ sách, kiểm tra lại tổng kết thu chi một lần nữa.
Của hồi môn là do Lễ Bộ đưa ra, Giác phi cũng bổ sung thêm một chút, còn hoàng thượng…lại không thèm để ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT