Trong viện đột nhiên yên tĩnh lại, mọi người quay lại liếc nhìn chủ tử bọn họ một cái, lập tức khôi phục trạng thái gà bay chó sủa như ban đầu.
Phó Dư An bị mọi người coi như tàng hình, ngay cả Kỳ Nhận cũng không để ý tới y, trong lòng y nghẹn muốn chết, cố gắng nhịn, cất bước đi vào trong.
Đại phu nhân bị hắn chọc tức tới không thể giữ được vẻ đoan trang nữa, Kỳ Nhận nắm đuôi con chuột lên, xoay một vòng, ‘véo’ một cái ném tới chỗ bà ta, con chuột kêu chít chít bỏ chạy lại bị hắn bắt trở về, cứ lặp lại như vậy.
“Mau dẫn đứa nhỏ này đi đi. Ngươi làm như vậy còn ra thể thống gì! Có nghe hay không? Người đâu! Đi mời nhị phu nhân tới đây!”
“Không nghe không nghe, con rùa già đang niệm kinh, lêu lêu lêu!” Hắn quay đầu làm mặt quỷ với bà ta, nhận lấy con chuột từ tay đứa nhóc áo vàng, cười lộ ra hàm răng trắng, ngỗ ngược tự đắc, mười phần khinh miệt.
Đại phu nhân tức giận đến giậm chân, lại không dám làm gì với tên điên này, khuyên lại khuyên không được, cuối cùng nhìn thấy dáng vẻ không biết lợi hại của Phó Dư An đang đi về phía Kỳ Nhận, liền đơn giản mặc kệ, vung tay áo trở về phòng chính, đóng cửa lại.
Để bọ họ chó cắn chó đi, chuyện này ta không quản được!
Phó Dư An nhìn đại phu nhân chạy vào trong trốn đi, cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Bà ta không dám đối phó với Kỳ Nhận? Chẳng lẽ hắn khó đối phó như vậy?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play