Phó Dư An giơ chân đá hắn 1 cái, không đau không ngứa, giọng nói có chút ấm ức: “Sao ngươi có thể…Ngươi học cái này ở đâu hả? Có phải lén đi tìm Ngu phu nhân mượn sách hay không?”
Khóe mắt y vẫn còn vươn nước mắt, sau khi bị hôn xong cả ngươi y giống như mặt nước sáng lóng lánh, Kỳ Nhận liếm liếm môi, ánh mắt lại tối hơn vài phần.
Kỳ Nhận giả bộ khó hiểu, nói: “Không có mà. Không phải hôn đều là như vậy sao? Ta không mượn sách của nàng ta, ta tự mình tìm được.”
Trong lòng Phó Dư An dâng lên một dự cảm không mấy tốt đẹp: “Tìm được ở đâu?”
“Chính là trong cái rương lớn mà ngươi đặt ở nhà kho đó, ta thấy không khóa nên mở ra nhìn thử.”
Phó Dư An ngàn tính vạn tính lại không ngờ bản thân tự đào hố chôn mình.
“Ngươi tức giận hả?” Kỳ Nhận chú ý sắc mặt y: “Ta hôn không tốt sao? Ta thấy hình như ngươi cũng thoải mái…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play