Phó Dư An nhíu mày nói: “Ngươi biết ta đang muốn nói gì, nếu ngươi đã giúp ta che giấu chuyện ta là người câm, ta đương nhiên sẽ không bán đứng ngươi, có gì mà phải giấu giếm chứ?”
Kỳ Nhận nhất định không thừa nhận, gương mặt nghiêm trang cùng với cả người đầy cơ bắp mà lại giả bộ ngây thơ.
Nhìn gương mặt với những đường cong sắc bén, tuấn lãng như vậy mà lại làm mặt quỷ với mình, Phó Dư An cảm thấy đau đầu không thôi.
Thôi thôi, để ý hắn làm cái gì, trước mắt coi như có cơ hội đuổi hết đám nha hoàn sai vặt của đại phu nhân, ngày mai lại kêu tiểu Trúc nhanh chóng mướn thêm người, tốt xấu gì trong Cô Hạc Uyển này phải có người mà mình tin tưởng mới được.
Không biết hắn đã nhìn thấy cái gì mà làm náo loạn nói của hồi môn của mình bị trộm, vừa nãy tiểu Trúc cũng không phát hiện bị mất cái gì, thật kỳ lạ.
“Đi rửa mặt đi.” Phó Dư An đi qua kéo tay hắn: “Ngủ sớm một chút, buổi chiều chạy đi đâu chơi vậy, dơ hết cả người.”
Kỳ Nhận ngoan ngoãn đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống cười hì hì với y: “Đi tìm tiểu Hòa, nó dẫn ta đi ăn điểm tâm. Chúng ta còn bắt được chim hỉ tước trên cây cao nữa, nhưng mà chỉ có một con, cho nên ta nhường cho nó, ngươi muốn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT