7.
Ngày hôm sau, Từ Thúc nói đã tìm được khách điếm cho ta, chờ ta thu thập xong sẽ đưa ta qua đó.
Ta ngoài miệng thì sảng quái, nhưng hôm nay không biết vì sao cảm thấy cực kỳ lề mề, không phải là quên bình trứng vịt chưa ngâm, thì là quên hộp kim chỉ may vá.
Rõ ràng hành lý không tới hai bao, nhưng lại đến trưa ta mới thu xếp xong, mỗi lần ngẩng đầu lên, đều không nhịn được mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ta rốt cuộc đang mong cái gì?
 Khi lên xe ngựa, ta cuối cùng không nhịn được mà hỏi: “Từ thúc, Hoắc đại nhân đâu? Quấy rầy lâu như vậy, ta muốn nói cảm ơn ngài ấy.”
Từ thúc cười nói: “Đại nhân ra ngoài từ sáng sớm, đại nhân đã gửi lời, Tiết cô nương không cần khách khí, nguyện Tiết cô nương sau này được như ước nguyện, cả đời vui vẻ.”
Xe ngựa vững vàng chạy tới khách điếm.
Trong lòng ta lại giống như có một nửa hồ nước đang lay động không ngừng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play