Tôi khựng lại tại chỗ, tiếp đó chú Trác vội vàng lao lên phòng, cô Tâm Vân và dượng Đại Vỹ cũng nối gót theo sau. Chưa đến một phút sau, chú Trác bế cô Tâm Linh xuống lầu, miệng không ngừng hô lên "anh ơi! Mau đi lấy xe! Đến bệnh viện!"
Bố tôi luýnh quýnh đáp một tiếng rồi chạy luôn ra ngoài. Lúc nafy cô Tâm Linh đang được chú Trác ôm trong lòng, toàn thân không ngừng co giật, miệng sùi bọt mép, trông cực kỳ dọa người.
"Ai da mẹ ơi, Tâm Linh à em bị làm sao thế này." Cô Tâm Vân ở một bên vừa khóc thảm vừa hỏi, cả gương mặt đều toát lên vẻ sợ hãi "có phải ăn trúng thứ gì rồi không!"
Thấy cô Tâm Linh như vậy tôi cũng vô cùng lo lắng. Thế rồi trong một phút thất thần, không ngờ tôi lại nhìn thấy có một người đang đứng ngoài cửa. Tôi quay lại, vội gào vào trong nhà "ngoại..." Có điều tôi chưa kịp nói hết câu, chú Trác đã bế cô Tâm Linh xông thẳng ra ngoài.
"Ngoại ơi!" Tôi gọi toáng lên, chỉ về phía bóng lưng của chú Trác đang bế cô Tâm Linh "bà nội, con nhìn thấy bà nội!" Lúc này mới đột ngột nhớ ra, hôm nay chính là thất đầu, là ngày bà nội hồi hồn về thăm nhà.
Bước chân chạy ra ngoài của chú Trác cũng đột ngột dừng lại, chú ấy đưa lưng về phía chúng tôi, cả người giống như bị người ta điểm huyệt, đứng sững tại chỗ.
"Tôi cũng nhìn thấy..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT