"Mẹ…mẹ con đã đi chưa?" Bố tôi vẫn đứng tần ngần ngoài cửa không bước vào trong, chắc là cũng bị dọa sợ rồi, nhìn thấy chú Trác bế cô Tâm Linh lên lầu liền vội vàng lên tiếng hỏi.
Bà ngoại gật đầu "đi rồi", nói rồi bà nhìn bố tôi "con đến cửa hàng bán đồ hàng mã, mãi một người giấy về đây, nhớ phải là bé gái, mặc quần áo màu xanh. Đi nhanh lên, tranh thủ lúc bọn họ còn mở cửa, tối nay sẽ đưa cho mẹ con."
Bố tôi gật đầu, nhìn bà ngoại "mẹ, tại sao phải mặc quần áo màu xanh vậy."
"Nam đỏ nữ xanh, đồng nam đồng nữ có quy tắc riêng." Bà ngoại nói xong liền xua tay với bố tôi "nhanh đi đi, đừng để mẹ con lại đến đây làm loạn nữa."
Cô Tâm Vân cũng lồm cồm đứng dậy, nhìn sang dượng Đại Vỹ "đứng dậy đi, không sao rồi, mẹ đi rồi."
Dượng Đại Vỹ vẫn chưa hoàn hồn lại, ôm ngực đứng dậy "dọa anh chết điếng, anh còn tưởng mẹ về đây tìm anh tính sổ chứ."
Cô Tâm Vân không để ý đến ông ấy, chỉ đi thẳng đến trước mặt bà ngoại tôi "dì này, việc xảy ra tối nay, con cảm ơn dì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT