"Tối qua con bị sốt." Bà ngoại trả lời tôi, rồi bà thở dài nói tiếp "con hàng già đó nhất định phải gây ra chuyện thì mới chịu dừng lại, bây giờ không sao nữa rồi, ngày mai bà cháu mình về nhà."
Tôi dạ một tiếng, cũng chẳng có sức lực đâu mà nói nhiều. Tôi nằm hết một buổi chiều mới thấy trong người khá lên một chút. Buổi tối, tôi theo bà ngoại ra bàn ăn cơm cùng mọi người, ngay cả chú Trác và Trác Cảnh hiếm hoi lắm mới xuất hiện cũng đã xuống lầu. Xem ra sức khỏe của cô Tâm Linh đã khá hơn ít nhiều. Căn nhà này rộng quá, nếu không ngồi lại ăn cơm cùng nhau, có muốn gặp nhau cũng khó.
Ăn được một lúc, cả nhà đều không ai nói chuyện gì, cuối cùng vẫn là bà ngoại lên tiếng trước "tối nay cả nhà đều đi ngủ sớm đi, cho dù gặp phải việc gì cũng đừng để ý đến."
Đầu óc tôi vẫn còn ong ong chưa đủ tỉnh táo, nên cũng không rõ bà ngoại nói thế này là có ý gì. Có điều, mấy người bố tôi hình như đều hiểu rõ bà ngoại đang chỉ cái gì, mọi người gật đầu, cũng không ai hỏi thêm gì nữa.
"Ở đây cũng không có việc gì nữa, ngày mai mẹ sẽ dẫn Kiều Long về quê." Bà ngoại đột nhiên mở miệng nói tiếp.
Vừa nghe được về nhà, tâm trạng của tôi lập tức được nhẹ nhõm. Nơi này từ người đến vật tôi đều không thích nổi, mau chóng về nhà thì hơn.
Bố tôi chau mày "mẹ ở lại thêm vài ngày nữa đã, mấy ngày này bận rộn nhiều việc mẹ cũng chưa được nghỉ ngơi đàng hoàng, hay là mẹ ở lại chăm sóc Tuệ Quyên hết ở cữ hãy về."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT