Vừa thấy bà ngoại đã đồng ý, mọi người trong phòng lập tức đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ riêng tôi bắt đầu thấp thỏm không yên, chỉ sợ bà ngoại xảy ra chuyện. Hình như bà ngoại biết tôi đang lo lắng, chưa đợi tôi lên tiếng, bà ngoại đã vỗ nhẹ vào đầu tôi "đừng lo, bà ngoại còn phải nhìn con trưởng thành nữa."
Nói rồi, bà ngoại nâng mắt nhìn về phía bà nội "trước hết tìm cho tôi và Kiều Long một phòng đã, tôi phải nghỉ ngơi một lúc để dưỡng tinh thần, buổi tối sẽ xem cho bà."
Đương nhiên là bà nội gật đầu bảo được, vẻ mặt bà ấy có thêm một chút tươi cười lấy lòng "vậy thì ở tầng một đi, tầng hai phải đi lên đi xuống không tiện, nào nào nào, ở phòng bên cạnh phòng của tôi đi, hướng đông có mặt trời."
Tôi và bà ngoại bước theo bà nội, đi thẳng vào phòng. Trước khi đi vào, bà ngoại quay lại nhìn mẹ tôi một cái "Tuệ Quyên, con về phòng đi, đang ở cữ, đừng để bị nhiễm gió."
Mẹ tôi không nói gì, cũng không biết đang suy nghĩ những gì, chỉ nhìn bà ngoại, sau đó gật đầu, rồi ôm đứa em trai kia của tôi đi luôn về phòng. 
Tôi cứ có cảm giác nặng nề bất an, nhìn theo bà ngoại có phần mệt mỏi đang nằm xuống giường. Tôi đến ngồi bên cạnh bà "ngoại ơi, mẹ còn không nói cảm ơn với ngoại."
Bà ngoại mím môi cười với tôi "ngốc quá, mẹ con là con gái của bà ngoại, cần gì phải nói cảm ơn với mẹ ruột mình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play