"Mẹ, nói những lời này làm gì, Kiều Kiều có như thế nào cũng là cháu gái của mẹ." Bố tôi nghe bà nội nói vậy liền mở miệng nói luôn.
"Mẹ muốn có cháu trai."
Bà nội thờ ơ đáp lại một câu, rồi bà ấy nhìn vào mắt tôi "tao cũng không sợ mày hận tao, trước sau gì mày cũng trưởng thành, tự bản thân mày phải nhớ một điều, mày đã đem lại cho cái nhà này thứ gì, chính là sự nhục nhã. Bởi vì mày, nhà họ Lâm tao suýt chút nữa đã tuyệt hậu. Bởi vì mày, nhà họ Lâm tao không dưng lại thấp kém người khác. Có điều cũng hết cách, bố của mày muốn chữa bệnh cho mày, tao có cản cũng không được, nói cho cùng, ai bảo mày mang họ Lâm."
Những lời của bà nội làm tôi cảm thấy lạnh lòng. Lúc này, tôi mới nhớ ra, đúng thật là tôi không giống với những người khác. Ngay cả Gái lớn là đứa thân thiết nhất với tôi, lần đầu tiên nhìn thấy tôi như vậy đến nó còn cảm thấy sợ hãi, bảo tôi là quái vật, huống hồ chi là Trác Cảnh. 
"Ngoại ơi, có nghĩa là gì thế, con nghe không hiểu." An Kỳ nhìn bà ngoại của nó, vẻ mặt mờ mịt lên tiếng hỏi.
Cô Tâm Vân đứng phía sau vội ôm nó lại "sau này con sẽ biết. Con đừng lo, vì Kiều Kiều vừa lên thành phố một chuyến nên mới quen biết với Tiểu Cảnh. Bây giờ Tiểu Cảnh chưa thân với con thôi, đợi thân thiết rồi sẽ không sao nữa. Con gái của mẹ trông xinh xắn đáng yêu thế này cơ mà, vừa nhìn đã biết ngay là con gái thành phố, trắng trẻo sạch sẽ. Chúng ta muốn ngoại hình có ngoại hình, sợ gì chứ, xem chú Trác của con thích con chưa kìa."
"Chị, chị đừng truyền bá những suy nghĩ như vậy cho con nít. Trẻ con nhà họ Lâm chúng ta không có đứa nào kém cả, Kiều Kiều cũng xinh xắn, chỉ là mùa hè chơi ngoài nắng nên bị đen thôi." Bố tôi vừa nói vừa nắm tay tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play