Hồn phách của Phương Tuyết Mai vừa rời khỏi cơ thể, Hứa Mỹ Kim liền lập tức ngất xỉu. Tôi bế Hứa Mỹ Kim đặt lên ghế sofa trong phòng khách, để nó nghỉ ngơi hồi phục nguyên thần. Tuy Phương Tuyết Mai rất đáng thương, nhưng bị một oan hồn mang đầy oán khí nhập vào dù thế nào cũng phải bị ốm vài ngày. Trong lòng tôi cảm thấy hơi áy náy, Hứa Mỹ Kim vừa đến thành phố ngày đầu tiên đã gặp phải chuyện thế này, là lỗi của tôi, trách tôi trước đó đã quá bất cẩn.
Cũng may Phương Tuyết Mai chỉ muốn cầu cứu, chứ không dùng thân thể của Hứa Mỹ Kim làm điều gì khác. Nếu không, tôi nghĩ mình cũng sẽ không giúp dì ấy.
"Đinh dong, đinh dong" ~
Chuông cửa vang lên, tôi bước ra mở cửa. Trình Bạch Trạch nở nụ cười rạng rỡ nhìn tôi, "không tệ nha, không ngờ em gái lại là con nhà giàu đấy. Bảo sao không cho anh đưa về nhà, sợ anh mưu tài hại mạng à?"
"Vào trước đã." Tôi nói rồi kéo anh ta vào trong, miệng đáp, "đây không phải nhà tôi, tôi ở nhờ giúp người ta trông nhà thôi."
Anh ta mỉm cười gật đầu, vừa bước vài bước vào phòng khách, nụ cười trên mặt lập tức đông cứng lại, lông mày nhíu chặt, "không đúng, căn nhà này có thứ gì đó, oán khí nặng quá."
Nói rồi, anh ta nhắm mắt lại như đang tính toán điều gì, sau đó bất ngờ mở bừng mắt lao thẳng về phía tầng hầm, giống như đang đuổi theo thứ gì đó, "mày chạy đi đâu! Đây là nơi mày nên ở sao!!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT