Tôi nhận lấy Kim Cương Chử mà anh ta đưa đến, bỗng cảm thấy rất lạnh, suýt chút nữa định rụt tay lại, “lạnh quá.”
Trình Bạch Trạch nhìn tôi, hơi cau mày, “có lẽ nó không có duyên với em rồi, đưa lại cho anh đi.”
“Khoan đã!” Tôi kêu lên kinh ngạc, cảm giác này thật kỳ lạ. Lúc đầu cầm lấy giống như một cục băng, hoàn toàn không thể nắm được, nhưng chỉ một hai giây sau lại rất vừa tay, thậm chí còn ấm lên, “được rồi này.” Biểu cảm của tôi chắc có hơi ngốc, tôi ngây ngẩn nhìn Trình Bạch Trạch, “này, không lạnh nữa, ấm rồi.”
Trình Bạch Trạch có hơi bất đắc dĩ, hếch cằm chỉ về phía bức tường, “vậy em làm thử xem.”
“Ồ, được.” Tôi đáp một tiếng, rồi lại nhìn Trình Bạch Trạch, “có cần đọc chú hay gì đó không?”
Trình Bạch Trạch chỉ vào ngực mình, “tâm ý tương thông pháp lực tự nhiên vô biên, làm mấy thứ hình thức bề ngoài làm gì cho mệt.”
Tôi gật gật đầu, lời này nghe cũng có lý, nhưng mà...tiếp theo tôi phải làm thế nào? Tôi cầm cây Kim Cương Chử, nhìn lên bộ hài cốt của Phương Tuyết Mai trên tường. Một đầu của chùy là đầu nhọn, sao có thể dùng để nhổ đinh được? Nhổ đinh cần phải dùng búa vuốt còn gì? Tôi cứ thế suy nghĩ lan man, tay cầm đầu nhọn của Kim Cương Chử chạm thẳng vào cây đinh trên quan tài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT