Tô Thanh Thanh vẫn luôn đứng trong góc khuất, đột nhiên nhìn qua: “Chị, tới cũng đã tới rồi, tự cao tự đại như vậy có ý nghĩa sao?”
“Đừng biến khéo thành vụng, cuối cùng không gả được tới nhà họ Lộc, vậy thì khó coi lắm.”
Trên mặt Tô Thanh Thanh trát một tầng phấn rất dày, khả năng là vì che đậy thứ gì đó.
Rõ ràng bản thân đang vô cùng chật vật, vậy mà lúc này còn tỏ vẻ cao cao tại thượng trào phúng Tô Nhuyễn, giống như Tô Nhuyễn còn hèn mọn đáng chê cười hơn cả cô ta.
Tô Nhuyễn trợn trắng mắt: “Yên tâm, tôi không gả được tới nhà họ Lộc, vẫn tốt hơn cô không gả được tới nhà họ Hoắc.”
“Cô vẫn nên nghĩ tới chuyện làm cách nào để gả được tới nhà họ Hoắc đi, bớt nhọc lọc chuyện của tôi!”
Sắc mặt Tô Thanh Thanh cứng đờ, không biết nghĩ tới điều gì đó, lại mỉa mai một tiếng: “Vậy để tôi xem xem, lát nữa chị đừng bao giờ cầu xin người ta đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play