Bà cụ Tô phẫn nộ nhìn về phía Tô Văn Sơn, Tô Văn Sơn lại tỏ vẻ bất đắc dĩ, đưa mắt ra hiệu cho bà cụ. Bà cụ trợn trừng mắt không thể tin nổi, một lúc lâu sau vẫn nghe theo Tô Văn Sơn, ngậm miệng lại, nhưng sắc mặt không tốt chút nào.
Cuối cùng Đỗ Hiểu Hồng cũng thỏa mãn gật đầu, bà ta còn không hiểu Tô Văn Sơn sao? Chuyện này có lợi với ông ta, có choáng váng ông ta mới nghiêng về phía bà cụ.
Còn chuyện quan hệ sau này không tốt? Cũng chỉ là tạm thời khó coi thôi, sau này nên lui tới vẫn phải lui tới, cùng lắm thì sau khi Tô Nhuyễn gả qua sẽ bị ghét bỏ, như vậy càng tốt, đến lúc đó Tô Nhuyễn càng phải dựa vào Tô Văn Sơn, phải dốc sức nghĩ cho Tô Văn Sơn, ngoài cha ruột ra, cô ta còn có thể dựa vào ai?
Lúc bọn họ đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe thấy một tiếng cười quen thuộc truyền đến từ ngoài cửa: “Chậc chậc, tính toán khôn khéo thật đấy.”
Sắc mặt Tô Văn Sơn và bà cụ Tô lập tức thay đổi, quay đầu lại quả nhiên trông thấy Tô Nhuyễn xinh xắn đang đứng dựa vào cửa phòng. Hôm nay cô mặc một bộ quần áo thể thao màu vàng nhạt, mái tóc đen nhánh buộc đuôi ngựa trên đỉnh đầu, vừa xinh đẹp vừa có khí chất, hoàn toàn không phải dáng vẻ kinh hoảng như bọn họ tưởng tượng.
Bà cụ Tô chột dạ đến mức nói lắp: “Nhuyễn… Nhuyễn Nhuyễn, sao cháu lại ở đây?”
“Cháu có hẹn với người ta ở chỗ này, không ngờ lại trùng hợp như vậy…” Tô Nhuyễn đảo mắt nhìn qua Tô Văn Sơn và Đỗ Hiểu Hồng, khẽ cười: “Lại gặp phải cảnh tượng bán nữ cầu vinh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT