Sắc mặt Tô Văn Sơn thay đổi, vội vàng chạy ra khỏi phòng riêng. Vừa ra tới cửa, ông ta đã trông thấy một người thanh niên đẹp trai mặc quân trang đang lười nhác ngồi trên xe lăn, không phải Lộc Minh Sâm còn có thể là ai.
Đối phương nhìn thấy ông ta ra ngoài, còn gật đầu có lệ, nói: “Làm phiền nhà ông phải đi một chuyến rồi, nếu cảm thấy thua thiệt, thì mang vé xe tới, tôi sẽ bảo ông nội mình chi trả cho nhà ông.”
“Minh Sâm, cháu nói đùa rồi.” Tô Văn Sơn nhanh tay lẹ mắt ngăn cản Bùi Trí Minh đang định rời khỏi chỗ này: “Đồng chí, chuyện hôm nay không phải trò đùa, người lớn trong nhà đã hẹn nhau từ trước rồi.”
Lộc Minh Sâm ngước mắt nhìn ông ta, lười biếng nói: “Tôi không đùa, tôi thấy ông ngay cả con gái cũng bán được, có lẽ là thật sự khó khăn, dù sao cũng phải lên thành phố một chuyến vì chuyện của tôi, tôi cũng băn khoăn.”
“Có điều, chuyện này thật sự không còn gì cần phải nói nữa.” Lộc Minh Sâm nâng mí mắt lên: “Tôi không quan tâm có phải đã hẹn trước với người lớn trong nhà tôi hay không, tôi chỉ biết đây là hôn sự của tôi.”
Vân Chi
Anh cúi đầu nhìn xuống chân mình, nở nụ cười trào phúng: “Tuy rằng Lộc Minh Sâm tôi như vậy rồi, nhưng vẫn chưa hèn mọn tới mức phải bỏ tiền ra mua vợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT