5

Bầu không khí vốn đã im lặng, nay càng thêm quái dị.

Người lên tiếng trước là Triệu Tư Nam.

Anh ta nhìn chằm chằm vào Kỳ Tụng, do dự rất lâu mới mở miệng:
“Kỳ…”

“Kỵ gì mà kỵ ngựa!” Tôi vội cắt ngang.

“Muốn cưỡi ngựa thì tự đi đến trường đua đi!”

“Tôi không có hứng thú với anh, anh về đi.”

Suýt nữa thì hỏng chuyện rồi!

Trong làng, hầu hết mọi người không xem phim, không biết Kỳ Tụng cũng là chuyện bình thường.

Nhưng Triệu Tư Nam thì chắc chắn biết.

Dù gì thì bộ phim giúp Kỳ Tụng đoạt giải cũng đã chiếu rạp suốt một thời gian dài, cộng thêm hot search tối qua với Hứa Nhan.

Tôi không thể để anh ta vạch trần thân phận của Kỳ Tụng ngay bây giờ, nếu không cửa nhà tôi sẽ bị đám người hiếu kỳ chen chúc đến nứt toác.

Quýt đường và hạt dưa trong nhà chắc chắn không đủ chia.

Triệu Tư Nam liếc nhìn tôi đầy nghi ngờ, thấy tôi có vẻ muốn giấu giếm, anh ta lập tức hiểu ra suy đoán của mình là đúng.

Người kia chính là Kỳ Tụng.

Ánh mắt anh ta như đang nói: Ảnh đế hẳn hoi, mà lại để mắt đến cô sao?

“Xin lỗi, cho hỏi nhà vệ sinh ở đâu? Tôi có thể mượn dùng một chút không?”

Kỳ Tụng đột nhiên lên tiếng, cắt ngang màn đấu mắt căng thẳng giữa tôi và Triệu Tư Nam.

Bố mẹ tôi thấy tình hình không ổn, đã nhanh chóng đưa thím Vương ra ngoài bằng một chùm quýt đường.

Giờ trong phòng khách chỉ còn lại ba người chúng tôi.

Tôi không muốn ở chung một không gian với Triệu Tư Nam, liền vẫy tay với Kỳ Tụng: “Lại đây, tôi dẫn anh đi.”

Dẫn anh ấy vào nhà vệ sinh trong phòng tôi xong, tôi lập tức bị áp lên cửa, Kỳ Tụng không hề báo trước mà hôn xuống, từng nụ hôn gấp gáp, dồn dập.

Hôn rất lâu sau, anh ấy mới chịu buông ra.

Đôi mắt cún con của anh ấy đầy vẻ tủi thân: “Bảo bối, em không cần anh nữa à?”

“Anh không ghen đâu, nhưng cái ông anh kia trông yếu xìu, tính khí cũng chẳng ra sao, chắc chắn không biết chăm sóc người khác, em đừng chọn anh ta có được không?”

Anh ấy nắm lấy tay tôi, áp lên áo sơ mi mình: “Nửa tháng không gặp, em không nhớ nó sao?”

“Nó nhớ em lắm, muốn chơi cầu trượt với em nè.”

Thấy tình hình đang đi xa theo hướng không thể nói, tôi lập tức bịt miệng anh ấy: “Nhớ, rất nhớ, vô cùng nhớ.”

“Nhưng đây không phải chỗ nói chuyện, anh đi tìm chỗ ở trước đi, tối em đến tìm anh giải thích.”

“Anh chưa xem Weibo đúng không? Chuyện xem mắt hôm nay em hoàn toàn không biết gì cả!”

“Xin lỗi bảo bối, anh vội vàng lái xe đến tìm em, cái định vị suýt nữa dẫn anh vào rừng luôn, còn chưa kịp xem gì cả.”

Đột nhiên, cửa phòng bị gõ mạnh.

Tôi giật nảy mình, vội vàng chui ra khỏi vòng tay Kỳ Tụng.

Mà Kỳ Tụng thấy tôi phản ứng vậy, ánh mắt nhìn tôi cứ như đang nhìn một cô nàng trêu chọc người ta xong thì chạy mất.

Tôi rướn người hôn lên môi anh ấy một cái: “Ngoan nào, lát nữa em đến dỗ anh~”

6

Mở cửa ra, tôi thấy người đứng bên ngoài là bố tôi.

Ông nghiêm mặt hỏi: “Thằng nhóc kia đâu? Không ra à? Sao, sợ ló mặt ra là bị hạ gục ngay lập tức?”

Tôi thoáng hoảng hốt.

Kế hoạch của tôi vốn là tôi xuống trước, năm phút sau Kỳ Tụng mới xuống theo.

Sao lại bị bắt tại trận thế này?

Bố tôi nhìn ra được tôi đang chột dạ, lạnh giọng nói tiếp: “Trước khi đi, tiểu Triệu có nói, cậu đeo khẩu trang kia đã theo con lên lầu.”

Triệu Tư Nam cái đồ rùa đen nhà anh!

Hắn ta ăn nhiều muối quá à? Lo chuyện bao đồng thế.

Kỳ Tụng nghe vậy liền bước ra khỏi cửa, trước khi lộ mặt còn tranh thủ tháo khẩu trang xuống.

Anh ấy ngoan ngoãn chào:
“Chào chú, năm mới vui vẻ! Cháu là Kỳ Tụng, chú cũng có thể gọi cháu là Tiểu Kỳ.”

Bố tôi cau mày:
“Cậu với con gái tôi là quan hệ gì? Hai đứa đang yêu nhau?”

Kỳ Tụng theo phản xạ nhìn về phía tôi.

Dù sao thì bao lâu nay, tôi là người không chịu công khai.

Anh ấy không biết đã tìm bao nhiêu cách để lấy lòng tôi, chỉ mong có một danh phận chính thức.

Thậm chí cầu hôn mấy lần rồi.

Nhưng tôi vẫn chưa gật đầu.

Hôm qua, họ hàng có dẫn trẻ con qua chơi.

Thằng nhóc nghịch ngợm kia đòi vào phòng tôi lấy gấu bông chơi, tôi mắng cho một trận.

Rõ ràng dưới nhà có nhà vệ sinh, vậy mà tôi lại dẫn Kỳ Tụng vào phòng mình.

Nếu hai chúng tôi không có gì, ai nghe cũng không tin nổi.

Tôi không thể nói với bố rằng đây là bạn trai tôi “thuê” về để đối phó với buổi xem mắt.

Mà mới nãy, Kỳ Tụng còn xách cả đống rượu Moutai và thuốc lá sang trọng đến.

Thuê bạn trai về quê ăn Tết – nghe thôi đã thấy không đáng tin rồi.

Tôi khẽ gật đầu với anh ấy, nhưng ngay giây tiếp theo, tôi hoàn toàn không bình tĩnh nổi nữa.

Bởi vì Kỳ Tụng hào hứng lao tới, nắm chặt tay bố tôi, kích động đến mức lỡ miệng hét lên:
“Bố! Chúng ta xuống uống một ly nhé?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play