Buổi sáng, tại đại sảnh của trung tâm tài chính số 1 Giang Thành, giới truyền thông đã tụ tập kín đặc. Trên phông nền in logo sáng chói của tập đoàn HY International – công ty con mà Hứa Lục Cảnh mới lập khi về nước – dòng chữ:

“Lễ công bố giám đốc điều hành mới: Giang Tư Uyển.”

Khi cánh cửa thang máy chậm rãi mở ra, tất cả máy ảnh đều đồng loạt chĩa về phía bóng dáng bước ra đầu tiên. Vẫn là cô – Giang Tư Uyển, khí chất cao ngạo, mặc bộ jumpsuit đen ôm sát, tóc búi cao sắc sảo, ánh mắt lạnh lùng. Sau lưng là Lục Cảnh, người đàn ông chẳng cần nói gì cũng khiến không khí đông đặc lại.

Cô bước lên bục phát biểu, không hề cần giấy tờ, mắt nhìn thẳng vào toàn bộ truyền thông và nhà đầu tư.

“Xin chào, tôi là Giang Tư Uyển. Từ hôm nay, tôi sẽ là giám đốc điều hành chính thức của HY International tại khu vực Châu Á – Thái Bình Dương.”

Cả khán phòng xôn xao.

Một phóng viên đứng lên hỏi:
“Cô Giang, xin hỏi lý do nào khiến cô rời G&K – công ty mà cô đã dốc toàn lực 4 năm trời để gây dựng?”

Tư Uyển khẽ mỉm cười, ánh mắt lạnh như băng:

“Tôi chưa từng rời đi – chỉ là bị đẩy xuống. Nhưng đó cũng là cơ hội để tôi trèo lên cao hơn. Cảm ơn những người đã đẩy tôi xuống vực, vì nhờ thế tôi mới nhận ra mình có thể bay.”


Tại trụ sở G&K, Vân Uyên Linh đang đập mạnh tay xuống bàn họp.

“Cô ta định làm gì vậy? Tập đoàn HY lại để cô ta nắm quyền? Thật nực cười!”

Kỳ Phong cầm báo, gương mặt trầm xuống. Anh ta biết, đây không phải “đòn phủ đầu” – mà là lời tuyên chiến trực tiếp từ Tư Uyển.

Kể từ khi cô xuất hiện trong buổi đấu thầu, đã có ba nhà đầu tư chủ lực của G&K chuyển sang HY, kéo theo cổ phiếu công ty bắt đầu lao dốc. Uyên Linh thì liên tục đưa ra các chiến lược hời hợt, bị ban giám đốc nội bộ phản đối gay gắt.

Từng bước từng bước, Tư Uyển đang đánh vào điểm yếu của G&K bằng cách mà chỉ người sáng lập thực sự mới hiểu: hệ thống, đối tác, và thị trường cốt lõi.


Chiều hôm đó, tại một hội nghị đầu tư quốc tế, nơi Tư Uyển có bài phát biểu chính thức.

Trên sân khấu, cô giới thiệu chiến lược hợp tác mới với tập đoàn nước ngoài khiến cả ngành chấn động. Một nhà đầu tư người Pháp đứng lên hỏi:

“Cô Giang, tôi nghe nói cô từng bị vị hôn phu của mình phản bội công khai. Làm thế nào cô vẫn giữ được sự bình tĩnh và khả năng lãnh đạo như hiện tại?”

Cả khán phòng như nín thở.

Tư Uyển bước lên một bước, ánh mắt sắc lạnh:

“Vết thương từ sau lưng không thể làm tôi gục ngã – nó chỉ giúp tôi học cách đeo áo giáp.”

Một tràng pháo tay vang dội.


Tối hôm đó, cô về biệt thự, vừa bước vào thì đã thấy Lục Cảnh đang đứng đợi.

“Em đã thắng một hiệp lớn.”

“Chưa đâu. Tôi còn nợ họ một bài học.”

Anh rót cho cô ly rượu vang, khẽ nói:

“Đừng để bản thân mệt quá. Dù là chiến trường thương trường hay tình trường – em vẫn là con gái. Anh sẽ luôn che chắn sau lưng em.”

Tư Uyển chỉ cười nhẹ, nhấp một ngụm rượu. Cô nhìn anh, có chút ngập ngừng:

“Lục Cảnh… Anh thấy tôi hôm nay, giống một kẻ báo thù lạnh lùng không?”

Anh đáp, không chút do dự:

“Không. Em giống một nữ hoàng – vừa đẹp, vừa tàn nhẫn, vừa không cho phép ai chạm vào vương miện của mình.”

Cô quay đi, nhưng không giấu được ánh mắt lóe sáng.


Một đêm khác, trên sân thượng.

Gió nhẹ, ánh đèn Giang Thành rực rỡ.

Tư Uyển đứng tựa lan can, khẽ nói một mình:

“Anh trai à… Em làm được rồi. Em thật sự đã vượt qua.”

Đằng sau, Lục Cảnh yên lặng đứng đó, tay siết chặt ly nước, ánh mắt nhìn cô như nhìn một điều gì đó… rất quen thuộc.

Trong lòng anh bỗng dậy lên một cảm xúc khó gọi tên.

Cô gái này… vẫn không nhớ anh là người ở bờ sông năm xưa.

Cô từng che ô cho anh, cười rạng rỡ mà nói:

“Nước sông lạnh lắm. Nhảy xuống… xấu xí lắm đó.”

Anh từng nghĩ, chỉ cần một lần cô nhớ, anh sẽ nói thật mọi chuyện.

Nhưng giờ đây, cô đã là Giang Tư Uyển đầy quyền lực và hào quang, anh lại không nỡ kéo cô trở về ký ức buồn đó nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play