Sáng hôm sau, khi tia nắng đầu tiên len lỏi qua khung cửa sổ lớn, Giang Tư Uyển tỉnh dậy giữa không gian xa lạ nhưng ấm áp. Chăn được đắp cẩn thận, bộ đồ ngủ là hàng lụa cao cấp, phòng có mùi oải hương thoang thoảng—tất cả như thể nơi này được chuẩn bị cho cô từ trước rất lâu.

Cô bước xuống giường, khoác thêm áo, mở cánh cửa ra thì thấy Hứa Lục Cảnh đang đứng dưới hiên, tay cầm ly cà phê, ánh mắt xa xăm nhìn về phía khu vườn.

"Anh thức sớm vậy à?" – Giọng cô còn chút khàn, nhưng đủ để anh quay lại.

Anh quay đầu, ánh mắt chạm vào cô rất nhẹ, rất sâu.

"Anh không ngủ." – Lục Cảnh đáp, mắt vẫn không rời khỏi cô – "Sợ em tỉnh dậy lại khóc, không ai dỗ."

Câu nói đơn giản nhưng lại khiến trái tim cô khẽ rung. Cô quay mặt đi, tránh cái nhìn quá thẳng thắn đó. Trước đây, cô từng tưởng rằng Kỳ Phong là người duy nhất quan tâm cô, nhưng giờ… hóa ra lại không phải.

"Anh làm cà phê cho tôi với."

Lục Cảnh mỉm cười, chỉ tay về phía bàn gỗ trong nhà kính.

"Anh làm rồi. Ngọt, không đá, ít sữa – đúng vị em thích."

Cô khựng lại một chút. Lúc quen Kỳ Phong, anh ta chưa bao giờ nhớ cô thích cà phê thế nào, toàn để cô tự gọi. Thế mà người đàn ông trước mặt lại nhớ từng chi tiết nhỏ nhặt như vậy.


Tại một tòa soạn tài chính nổi tiếng của Giang Thành, dòng tít lớn chiếm trọn trang nhất:

“Thiên kim nhà họ Giang – Tư Uyển chính thức rút khỏi G&K sau 4 năm điều hành.”

“Người thay thế là hôn thê mới của Phó Tổng – Vân Uyên Linh.”

Bài báo không nói rõ lý do, nhưng những kẻ sành sỏi giới kinh doanh đều đoán được: một cuộc chiến quyền lực ngầm vừa diễn ra, và người thua cuộc chính là Giang Tư Uyển – thiên kim danh giá từng được ngưỡng mộ vì "giấu thân phận mà lập nghiệp từ hai bàn tay trắng".

Chính vì vậy, vài ngày sau, khi Tư Uyển cùng Hứa Lục Cảnh xuất hiện trong buổi đấu thầu công khai cho dự án khu đô thị mới – một dự án lớn mà G&K nhắm tới từ lâu – cả giới tài chính lập tức dậy sóng.

Tư Uyển không còn là cô gái với gương mặt mệt mỏi vì tăng ca, hay ánh mắt ngơ ngác khi bị phản bội. Cô hôm nay bước ra từ chiếc Bentley màu đen, diện bộ suit trắng tinh khôi, mái tóc búi cao, đôi giày cao gót phát ra tiếng "cốc cốc" đầy quyền lực trên nền đá cẩm thạch.

Bên cạnh cô, Lục Cảnh vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng ai nhìn cũng nhận ra – người đàn ông này như chiếc áo giáp vô hình bảo vệ cô giữa bao ánh nhìn soi mói.

Trong buổi họp kín, khi đại diện G&K đang giới thiệu chiến lược cạnh tranh của mình, một tiếng cười vang lên từ hàng ghế sau.

Là Giang Tư Uyển.

Cô đứng dậy, cầm micro.

“Xin lỗi, tôi chỉ muốn hỏi một câu—khi các vị nhắc đến chiến lược này, có biết rằng mô hình kinh doanh lặp lại tới 80% so với dự án cũ ở phía Nam Giang Thành? Một chiến lược 'sao chép' thì có gì để bàn tới sáng tạo?”

Phòng họp im bặt.

Gương mặt Kỳ Phong tái xanh.

Còn Vân Uyên Linh thì trợn tròn mắt – không thể ngờ Tư Uyển lại dám trở lại như thế, lại còn thẳng thừng bẻ mặt G&K trước truyền thông và hàng loạt nhà đầu tư.

Sau buổi họp, nhiều cổ đông bắt đầu xì xào, thậm chí có người còn quay sang gợi ý đầu tư vào công ty mới của Hứa Lục Cảnh – nơi mà Giang Tư Uyển sắp trở thành CEO điều hành.


Tối hôm đó, trong căn bếp nhỏ tại biệt thự của anh, cô và Lục Cảnh lần đầu cùng nấu bữa tối. Không còn bộ suit nghiêm túc, cô mặc tạp dề, tay cắt rau mà không quên thỉnh thoảng nhìn trộm người bên cạnh. Anh nấu ăn giỏi – điều mà cô chưa từng biết.

"Vì sao ngày đó lại không níu tôi?" – cô hỏi, ánh mắt nghiêm túc.

"Vì anh biết, một ngày nào đó, em sẽ quay về. Nhưng không phải là để dựa vào anh, mà là để đứng cạnh anh, ngang hàng."

Tư Uyển khựng tay, không hiểu sao lại muốn khóc. Không phải vì buồn, mà vì nhẹ nhõm.

Anh không phải cứu tinh. Anh là người đợi cô tự bước ra khỏi vũng bùn, rồi chìa tay, nắm lấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play