TÔI BIẾT HÀNG XÓM LÀ GÂU GÂU

Chương 4.

Giang Tu cuối cùng vẫn mang chú chó con này về nhà.

Vì mỗi khi anh bước đi cách ra chú chó con một mét, chú chó con này lại không ngừng sủa nhặng lên vẫy đuôi lo lắng, cứ quanh quẩn xung quanh chạy theo bước chân anh, muốn ngã vào chân anh ăn vạ lại một lần nữa, không muốn để người ta rời đi.

Một con chó con cứ lải nhải inh tai, Giang Tu nghĩ, hy vọng chủ nhân của chó con này có thể sớm tìm thấy và đón nó về.

Vì thói quen sạch sẽ không thể bỏ qua trong đầu mình, Giang Tu cuối cùng không ôm chú chó con bẩn thỉu lên bằng tay, mà cởi ra chiếc áo khoác âu phục sang trọng của mình, bao bọc Kim Nhạc Nhạc lại.

Khi nhận thấy người đàn ông đẹp trai này muốn mang mình về nhà, Kim Nhạc Nhạc vui sướng vẫy đuôi, lặng lẽ vùi cái mũi vào trong áo khoác và ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng, đuôi nhỏ càng quẫy mạnh hơn.

Kim Nhạc Nhạc nghĩ thầm, thì ra người này có mùi hương như thế, thật dễ chịu khoan khoái, không hề làm nhức mũi, hơn nữa bị một người ôm ấp dịu dàng như vậy thật thoải mái, ấm áp quá đi mất.

Kim Nhạc Nhạc mở to đôi mắt chó tròn xoe lặng lẽ nhìn Giang Tu, càng nhìn càng thấy người này đẹp, càng nhìn trong lòng nó càng vui vẻ, không kìm được dùng đầu cọ nhẹ vào ngực Giang Tu qua lớp áo khoác, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng.

Kim Nhạc Nhạc tự cho là động tác của mình rất nhẹ nhàng, nghĩ rằng ông chủ mới toanh này chắc chắn không chú ý đến hành động nhỏ của cậu, nhưng Giang Tu rõ ràng đã nhận ra được.

Anh cảm nhận được rõ ràng cái gì đó mềm êm chạm dịu nhẹ vào ngực mình, anh cúi đầu xuống liền thấy Kim Nhạc Nhạc đang vui vẻ vẫy đuôi, bộ mặt cún nhỏ ngây ngô nhưng tràn ngập sự hạnh phúc và vui vẻ.

Khe miệng của chú chó con cong cong nhìn thật sự quá cuốn hút, Giang Tu không nhịn được mà khẽ cười, thần sắc trên mặt trong nháy mắt trở nên ôn hòa, như tuyết tan trong veo trong nắng ấm.

Nếu lúc này, đồng nghiệp của Giang Tu có mặt ở đây, họ chắc chắn sẽ nghĩ rằng mình đã bị mù, gặp phải ảo giác hoặc tinh thần có vấn đề.

Là bởi vì làm sao có thể thấy được Giang Tu - cái người luôn nghiêm khắc và lạnh lùng, cả gương mặt tính cách lẫn thái độ trong công việc nhất nhất phải đóng khuôn, người luôn như cục nước đá nói chuyện với họ, "Cái này không được..." rồi thì "Sửa hết lại..." hoặc "Thay đổi ngay..." đòi hỏi các thứ…

Ấy giờ lại cởi áo khoác ôm một con chó con lang thang như vậy trong lòng mình, còn cười ấm mềm dịu dàng với nó?!

Đúng là không thể cưỡng lại sức hút của những bé cún con dễ thương, ngay cả Giang Tu, vị Tổng Giám Đốc lạnh lùng, cũng không thể tránh khỏi sức hút đó.

Chương 5.

Kim Nhạc Nhạc đã được Giang Tu mang về nhà.

Với thói quen sạch sẽ, Giang Tu không thể chịu đựng được nữa khi mang chú chó Golden Retrieves về nhà. Điều đầu tiên anh làm là dẫn cún con này vào phòng vệ sinh tắm rửa cho nó sạch sẽ.

“Ngoan nhé cún.” Giang Tu vừa tắm cho Kim Nhạc Nhạc vừa nói, “Không được chạy lung tung, cũng không được cắn người... À đúng rồi, ngày nai có phải anh nên đưa bé đi bệnh viện thú cưng không? Không biết chủ nhân của bé có đánh bé hay là tiêm phòng không...”

Giang Tu thích nuôi thú cưng nhưng vì tính cách sạch sẽ, anh ta lại chưa thực sự nuôi thú cưng trong nhà, nhưng anh đã tìm đọc khá nhiều kiến thức về cách chăm sóc chúng. Hiện tại, đột nhiên có một chú chó con chủ động đến gần và làm nũng với anh, Giang Tu thực sự cảm thấy rất vui.

Anh đổ ra sữa tắm của mình rồi nhẹ nhàng xoa lên bộ lông Kim Nhạc Nhạc đang ướt sũng, anh tỉ mỉ xoa bóp toàn bộ cơ thể cún con Kim Nhạc Nhạc.

Kim Nhạc Nhạc nhìn những bọt xà phòng trôi nổi trong không khí, ngẩn ngơ cười ngốc nghếch, muốn giơ móng vuốt ra để đùa bắt những bọt xà phòng ấy. Tuy nhiên, Giang Tu đã giữ chân cậu lại, kể cả lòng bàn chân của bé cún đến khe đệm thịt êm êm cũng được kì sạch.

Giang Tu ngạc nhiên phát hiện ra rằng, dù chú chó con Golden Retrieves này đã lâu không được tắm, ngoài bộ lông lem luốc dơ hầy ra thì trên người nó không hề có dấu hiệu ký sinh trùng hay bệnh trên da lông,  và khi được tắm, chú chó này rất ngoan không hề kêu gào quậy phá. 

Điều này khiến Giang Tu càng thêm chắc chắn rằng cún con này chắc chắn là một chú chó cưng trong gia đình ai đó, chỉ là nó vô tình lạc đường mà thôi.

Sau ba lần tắm, bộ lông chú chó con này cuối cùng đã sạch sẽ và có màu sắc bình thường trở lại. Giang Tu thở phào nhẹ nhõm, lấy một chiếc khăn tắm cũ không sử dụng nữa, quấn cả thân thể Kim Nhạc Nhạc vào rồi bế nó đi ra phòng ngủ.

Ngay cả khi Giang Tu dùng máy sấy làm khô lông cho chú chó con, biến nó thành một chú chó bồng bềnh dễ thương và thơm tho, Kim Nhạc Nhạc vẫn không phản kháng không kêu lên một tiếng, nó chỉ lặng lẽ nhìn Giang Tu bằng đôi mắt ướt sũng, vui vẻ vẫy đuôi.

Chắc chắn không ai có thể từ chối được sức hút của một chú chó con đáng yêu như vậy, ngay cả Giang Tu người đàn ông có ý chí lạnh lẽo sắt đá, cũng không thể cưỡng lại được.

Giang Tu không nhịn được nữa, anh vùi mặt vào bộ lông mềm mại sạch thơm của Kim Nhạc Nhạc, tay anh ôm cổ chú chó, xoa xoa vuốt ve bộ lông mềm mại của nó rồi hít một hơi thật sâu…

Đuôi nhỏ Kim Nhạc Nhạc ngừng lại một lúc.

Ừ, chủ nhân nhiệt tình quá đi. 

Kim Nhạc Nhạc ngây ngô cười trong giây lát, sau đó lén lút đặt cằm lên vai Giang Tu, dùng đôi tai mềm mại của mình cọ nhẹ vào cổ Giang Tu và đuôi bé cún vô thức vẫy lắc nhiệt tình hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play