Người từng nếm qua đồ ngọt đều biết, khi đã ăn đến một mức nhất định, vị ngọt sẽ trở nên ngấy, đến một miếng cũng khó mà nuốt nổi.
Kim Kiếm và Ngân Kiếm ợ một cái, nằm ườn ra ghế, ánh mắt ngơ ngác, trước mặt là một đống đĩa trống không.
Đàm Tiếu cầm một cuốn sổ nhỏ, liên tục ghi chép gì đó, vừa viết vừa hỏi Vô Tình, người cũng đang căng bụng vì ăn quá no:
“Đại bổ đầu, ngài thấy có chỗ nào cần cải thiện không? Bánh crepe ngàn lớp này có quá ngọt không? Mọi người có thể chấp nhận vị này chứ? Có cần chỉnh sửa nguyên liệu không? Còn phần kem phô mai này, mùi phô mai có quá nồng không? Liệu có cần giảm bớt chút ít…?”
Vô Tình day day trán, tay trái lặng lẽ xoa nhẹ vùng bụng căng tức. Lượng đồ ngọt nạp vào đã chặn ngang cổ họng, vị ngọt dường như lan tận đến đỉnh đầu.
Hắn nghĩ rằng lần này, có lẽ bản thân thật sự có thể cai được thói quen hảo ngọt.
“Không cần, mọi thứ đều rất ổn, chẳng có gì phải chỉnh sửa cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT