Thấy Lục Triệu mồ hôi nhễ nhại bước vào, Đàm Tiếu hiếm khi tỏ ra dịu dàng, khẽ nói một câu: “Vất vả rồi.”
Lục Triệu nở một nụ cười méo mó: “Không vất vả, đây là việc ta nên làm mà.”
Đúng lúc giờ cơm tối, quán ăn bên cạnh như thường lệ mang cơm đến.
Đàm Tiếu mời Lục Tiểu Phụng cùng ăn, y lập tức đồng ý không chút khách sáo.
Mấy nhân viên thay phiên nhau ăn cơm. Lục Triệu bận bịu suốt cả buổi chiều, đến lúc ngồi xuống bàn ăn, gương mặt hiện rõ vẻ “cuối cùng cũng được giải thoát”, nhưng vừa cầm đũa lên thì tay đã bị Đàm Tiếu dùng đũa đập mạnh một cái.
Đàm Tiếu trừng mắt: “Chỉ biết ăn! Việc đã làm xong hết chưa?”
Bà chủ từ trước đến giờ chưa từng nổi giận, nay bỗng nhiên như vậy khiến ai nấy đều ngẩn ra. Đặc biệt là mẫu thân của Lục Triệu, ánh mắt lo lắng nhìn con trai rồi lại nhìn Đàm Tiếu, sợ bị mắng lây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT