Không có cách nào nói chuyện với người say rượu, nên nàng muốn nói gì thì nói đi.
Đàm Tiếu kiên trì muốn chơi xỏ kim, Thiết Thủ cũng đành nghe lời nàng, ra cửa nhờ tiểu nhị cầm lên một bộ.
Nàng hoàn toàn không ý thức được mình đã uống say, chỉ cảm thấy hình như mình đã bước vào một cảnh giới rất kì diệu, như thể giác ngộ khi đang tu tiên, trong lòng dâng trào cảm xúc mãnh liệt, có cảm giác tự hào khi không có chuyện gì trên đời không làm được.
Tóm lại là có rất ít sự ràng buộc và tự mình hiểu mình.
Mấy người ngồi uống trà, ăn cơm uống rượu giờ đây không còn làm gì cả, ai nấy đều dừng lại nhìn nàng.
Đàm Tiếu híp mắt, chật vật rút ra một cây kim thép mỏng trong bộ may vá của mình. Ngón tay yếu ớt bất lực bóc nhiều lần mới cầm nó lên được, Truy Mệnh thấy vậy thì sốt ruột một hồi, hận không thể đi đến cầm lên nhét trực tiếp vào tay nàng.
“Mọi người đoán thử, ta có thể luồn bao nhiêu sợi chỉ vào?” Tay trái nàng cầm kim, tay phải cầm chỉ, hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play