Hôm sau, nàng lại gặp được một người quen.
Nói là người quen thì cũng không đúng lắm, dù sao nàng chỉ mới gặp hắn một lần.
Có rất ít nam nhân có thể mặc y phục xanh lá mà trông đẹp mắt, cái màu này quá kỳ diệu, nếu còn trẻ thì trông thanh thoát, nếu lớn tuổi thì trông hơi dầu mỡ, nếu hơi béo thì y như con rùa xanh.
Trong số rất nhiều nam nhân tuấn lãng mà nàng từng gặp từ khi xuyên không đến nay, chỉ có Lục Tiểu Phụng mới có thể mặc trang phục màu sắc tươi sáng mà lại toát ra vẻ tiêu sái không bị trói buộc, cũng không hề lòe loẹt.
Lần cuối họ gặp nhau, cả người hắn mặc đồ màu chàm, còn lần này thì một thân xanh nhạt.
Dường như hắn rất thích màu sắc tươi tắn rực rỡ này, giống như con người của hắn, dù không nói gì và chỉ lặng lẽ đứng đó, người ta cũng nghĩ rằng đây chắc chắn là một người tính cách phong lưu bất cần đời.
"Lục đại hiệp, đã lâu không gặp, ngài muốn gọi món gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT