Tống Kiến Công hiểu rõ nàng nhất, biết bà ta là một người được đằng chân lăn đằng đầu. Nếu bà ta không biết sự tồn tại của cuốn sổ, tuyệt đối không phải là phản ứng này.
Lúc này vừa nhìn phản ứng này của bà ta, còn có cái gì không rõ!
Bà ta rõ ràng là đang chột dạ.
Cố gắng khống chế cảm xúc, trong từng nét mặt giọng điệu biểu hiện ra ngoài.
Kiên trì nhiều năm như vậy, ẩn nhẫn nhiều năm như vậy đều là vì bà ta, ông ta vẫn có chút không cam lòng, cắn răng hỏi: “Ôn Hinh và Thế Hùng là con của ai?”
“Cái gì mà con của ai, con của ai không lẽ ông không biết?” Bạch Diễm Thu đánh chết cũng sẽ không thừa nhận: “Ông tùy tiện lấy một cuốn sổ liền nghi ngờ đứa bé không phải của ông, có phải có bệnh hay không! Tôi chưa từng thấy qua sổ tay này, ông đừng hòng lấy nó oan uổng tôi.”
Ôn Hinh cảm thấy lượng tin tức trong cuộc trò của bọn họ rất lớn, vậy mà còn liên quan đến thân thế của cô ta, cô ta có chút mất bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play