“Chỗ dựa.” Tống Kiến Công tự giễu cười cười: “Bà lừa tôi lâu như vậy, tôi nên làm chỗ dựa cho chính bản thân mình!”
Ôn Hinh đã sớm trợn tròn mắt, cũng từ trong ảo tưởng ngu xuẩn kéo về hiện thực.
Không có ôm sai, không có ba đẻ là nhân vật lớn, cô ta chẳng qua chỉ là đứa con hoang của Tống Kiến Thiết, đứa con hoang người người phỉ nhổ.
Đột nhiên cũng hiểu vì sao Tống Kiến Thiết đối với cô ta còn tốt hơn so với con gái ruột Ôn Nhiên, hoá ra cô ta cũng là con ruột.
Bạch Diễm Thu bối rối, Bạch Diễm Thu lấp liếm, đừng nói Tống Kiến Công không tin, cô ta cũng không tin.
Sao cô ta có thể không biết mỗi lần Tống Kiến Thiết nhìn mình, đều nhìn xuyên qua cô ta tìm kiếm hình bóng một người khác!
Điều này vốn dĩ đã không bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play