Lúc trước ông ấy hoàn toàn có thể ly hôn cắn ngược bà ta một cái, nhưng ông ấy lại luyến tiếc.
Ông ấy không nỡ để bà ta một mình ở chuồng bò chịu khổ.
Ngẫm lại tấm lòng hết sức chân thành của mình, thật sự là buồn cười.
Ôn Nhiên đúng lúc nói: “Chú Hai, chú chẳng hay biết gì quá lâu rồi, cháu thật sự không đành lòng để chú bị các bà ta lừa gạt, lúc tìm được cuốn sổ này, cháu cũng không thể tin được đây là sự thật. Nhưng sự thật lại khiến cháu không thể không tin, chú cho rằng cháu nguyện ý đoạn tuyệt quan hệ như vậy, còn không phải là bị ép buộc sao.”
“Chú nghĩ xem từ nhỏ đến lớn Tống Kiến Thiết có phải đối với Ôn Hinh còn tốt hơn so với cháu hay không? Vì Ôn Hinh, ông ta để cho cháu gả cho kẻ ngốc, còn để cho cháu thay thế Ôn Hinh xuống nông thôn, nếu không là cháu mạng lớn, nói không chừng hiện tại chú đã không nhìn thấy cháu nữa rồi!”
“Mẹ cháu cũng bị ông ta làm tổn thương đau thấu tâm can, nếu không phải ông ta hết lần này đến lần khác vì mẹ con Ôn Hinh mà tổn thương chúng tôi, bà ấy cũng sẽ không đi đến bước ly hôn này.”
Tống Kiến Công nhắm mắt hoà hoãn lại tâm trạng, cho dù phán một người tội tử hình, cũng phải điều tra rõ ràng mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT