Anh ta lại thản nhiên bật cười, “Cô đúng là tham vọng lớn. Trước đây cô cũng đòi tiền cháu trai tôi thế này sao?”
Tôi: !
Nếu nói về việc chà đạp người khác, anh ta đúng là bậc thầy.
“Không có, anh ấy hơn anh nhiều, tôi sao có thể đòi tiền?”
Anh ta nhìn tôi vài giây, không hề bị chọc tức, “Cô đang giận tôi đấy à?”
“Tôi không dám.”
“Vi Dương, có cần tôi nhắc lại không? Tối đó là cô chủ động.”
“Anh đang đùa cái gì vậy?”
“Là cô hôn tôi trước.” Anh ta chỉ vào môi mình.
Tôi: ?
Rõ ràng là tôi bước vào thấy anh ta ướt đẫm, nằm bất động trên giường. Tôi tưởng anh ta ngất xỉu, nên vội vàng chạy tới kéo dậy. Nhưng không kéo được, ngược lại còn mất đà ngã xuống…
Hình như tôi đã đè lên người anh ta, môi tôi vô tình chạm vào môi anh ta…
Tôi vẫn nhớ lúc đó, anh ta hỏi tôi: “Cô biết mình đang làm gì không?”
Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi lại gật đầu, “Ừ.”
Nhưng sau đó, anh ta phản công, giữ chặt đầu tôi và hôn tới tấp. Lúc ấy, tôi hoàn toàn không còn suy nghĩ được gì nữa.
Chắc chắn là hôm đó tôi bị anh ta “hạ bùa” rồi.
Hồi tưởng lại cảnh đó, tôi chỉ muốn tìm cái lỗ để chui xuống.
“Hôn thì đã hôn, người trưởng thành cả rồi. Lục tổng cứ nhắc mãi, chẳng lẽ muốn tôi chịu trách nhiệm với anh?”
Anh ta thoải mái dựa vào ghế, bất ngờ cười lớn, “Không cần. Túi đó cứ bán đi, thích gì thì nói với tôi.”
“Tôi đi họp một lát, cô đợi lát nữa rồi hãy ra ngoài.”
Anh ta trông rất vui vẻ, đứng dậy định đi ra ngoài.
“Anh định làm gì? Còn muốn hạn chế tự do của nhân viên à?”
Anh ta quay đầu lại, chỉ vào tai tôi, “Tai cô đỏ bừng thế kia, chắc chắn muốn ra ngay bây giờ?”
Tôi im lặng.
“Trên bàn có số WeChat của tôi, thêm vào đi.”
“Tại sao tôi phải làm thế?”
“Tôi không thể ngày nào cũng gọi cô vào văn phòng được, đúng không?”
“Anh!”
9
Cuối cùng, tôi không thêm WeChat của anh ta, mà ở lại văn phòng ngồi thêm 5 phút để bình tĩnh lại trước khi ra ngoài.
Vừa bước ra, tôi nhận được tin nhắn từ ngân hàng: tài khoản của tôi vừa được chuyển vào 500.000 tệ.
Người chuyển tiền là Lục Đình Nghiệp.
Tên đàn ông này, như thể đang chế giễu tôi rằng tôi chỉ đáng giá 500.000.
Tôi tức đến phát điên, liền chuyển trả lại cho anh ta.
Khi Hoa Hoa biết chuyện, cô ấy hỏi:
“Chuyện gì thế? Chú của bạn trai cũ cậu rốt cuộc đang làm gì vậy? Lúc thì tặng túi, lúc thì muốn kết bạn WeChat, giờ lại chuyển tiền? Không lẽ muốn bao nuôi cậu?”
“Bao nuôi cái đầu anh ta!” Tôi thất vọng đến mức muốn gục xuống bàn. “Tôi làm thế nào mà lần nào cũng cãi không lại anh ta? Chắc phải đi học một khóa kỹ năng giao tiếp.”
Mỗi lần nói chuyện với Lục Đình Nghiệp, tôi đều bị anh ta ép đến nghẹn họng, tức đến mức muốn nổ tung.
“Vậy để tôi hỏi cậu một chuyện riêng tư.”
“Gì?”
“Lục Khôn và Lục Đình Nghiệp, ai lợi hại hơn?”
“Chú 32 tuổi, cháu 24 tuổi, logic mà nói chắc là cháu.”
“Hoa Hoa!” Tôi bật dậy, “Cậu còn là con người không? Sao lại hỏi cái đó?”
“Trời ơi, người ta tò mò mà.” Cô ấy cười khúc khích, ghé sát lại.
Sau khi tôi trả lời, cô ấy nhảy dựng lên.
“Cái gì? Cậu và Lục Khôn thậm chí còn chưa từng? Mà với chú của anh ta lại là lần đầu tiên?”
Có gì mà ngạc nhiên chứ.
Tôi và Lục Khôn yêu nhau thời đại học, suốt một năm bên nhau, hành động thân mật nhất cũng chỉ là hôn. Anh ta muốn tiến xa hơn, nhưng tôi không đồng ý.
Thật lòng mà nói, nếu chưa kết hôn, tôi không cảm thấy an toàn.
Không ngờ nguyên tắc và giới hạn tôi giữ gìn suốt bao năm lại bị phá vỡ chỉ vì một lần say rượu. Nghĩ lại thấy thật nực cười.
Nhưng may mắn, tôi vẫn nhìn thấu được mọi chuyện, biết chấp nhận sai lầm và dừng lại đúng lúc.
“Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa. Để tôi dẫn cậu đi ngắm trai đẹp quên hết mấy gã tệ hại này.”
“Đi đâu?”
“Quán bar.”
Thế là tôi bị Hoa Hoa kéo đến quán bar.
Người ta nói khi vận xui đến, uống nước cũng mắc nghẹn. Tôi lại tình cờ gặp Lục Khôn ở đó – người tôi đã không gặp suốt ba năm nay.
Anh ta đang ở cùng đám bạn, khi nhìn thấy tôi, có chút bất ngờ, nhưng vẫn giữ vẻ kiêu ngạo. “Em đi một mình à?”
“Hai người.”
“Người hôm nọ mặc vest trong bài đăng của em?”
“Anh rảnh lắm sao? Lo chuyện của tôi làm gì?”
Đám bạn của anh ta nghe vậy liền bật cười.
“Lục thiếu, không phải cậu nói bạn gái cũ yêu cậu đến chết đi sống lại sao? Sao nhìn thế này, có vẻ cô ấy chẳng buồn để ý đến cậu nhỉ?”
“Thôi nào, để anh giới thiệu vài cô em cho cậu nhé.”