Cô ấy khóc rồi bỏ đi.
Cô ấy không nhận ra tôi, hoặc có lẽ chưa từng nhớ tôi là ai.
Lúc rời đi, cô ấy cũng không hỏi tôi tên gì, số điện thoại cũng không hỏi, làm sao trả áo?
Đúng là ngốc thật.
Lần gặp tiếp theo chính là khi Lục Khôn đưa cô ấy về nhà.
Khoảnh khắc đó tôi khá bất ngờ, cả ngày tâm trạng đều bực bội.
Cô ấy ngủ đến tận trưa, khiến cả gia đình đều có ý kiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT