“Cố Vân Nghê, ngươi là tu hú chiếm tổ, hưởng thụ mười lăm năm vinh hoa phú quý của ta, lần này ta trở về chính là để cướp đi mọi thứ mà ngươi có, quãn đời còn lại của ngươi phải sống dưới bóng ma của ta!”
Giọng nói âm lãnh giống như lời nguyền rủa vang lên bên tai ta, Cố Vân Nghê đang đứng ở đó, còn chưa kịp phản ứng lại.
Minh Tuyết đứng phía đối diện cong môi cười lạnh, lui về phía sau một bước, ngã xuống hồ nước, ngay sau đó là vang lên tiếng kêu thê thảm của nàng, “Có ai không! Cứu tôi với! Cố Vân Nghê muốn giết ta!”
Nhìn một màn quen thuộc này, vẻ mặt của Cố Văn Nghê phức tạp, rốt cuộc nàng cũng hiểu được, sau khi trải qua một hồi ở thế giới khác, nàng thật sự trở về rồi.
Nàng trở về thời điểm quan trọng là bữa tiệc cập kê, lúc này Khấu Minh Tuyết dùng một khuôn mặt giống phu nhân Hầu phủ đến tám phần tìm tới cửa, trước mặt mọi người vạch trần thân thế của mình, công bố Khấu Minh Tuyết mới là đại tiểu thư chân chính của Hầu Phủ, còn Cố Vân Nghê chỉ là một đứa con gái của một gia đình nhà nông mà thôi.
Nàng không có cách nào để chấp nhận sự thật này, từ hầu phủ chạy ra, không ngờ Khấu Minh Tuyết theo sát, sau khi khiêu khích nàng thì không chút do dự mà nhảy xuống hồ nước trước cửa hầu phủ, sau đó trước mặt tất cả mọi người bôi nhọ là nàng đã đẩy nàng ta xuống.
“Từ trước tới giờ, đại tiểu thư không phải là ôn hoà lương thiện nhất hay sao? Vì sao hôm nay lại làm ra một chuyện độc ác như vậy? Trong nước này còn có băng trên mặt nữa.”
“Cũng không thể cứ tiếp tục gọi kẻ kia là đại tiểu thư hầu phủ nữa, hiện giờ ở dưới hồ nước mới là đại tiểu thư, người kia nghe nói chính là một thôn nữ không tên không tuổi…”
“Vân Nghê.”
Tiếng nghị luận vừa vang lên đã nghe thấy tiếng phụ thân nghiêm khắc quát lớn.
“Hầu phủ đã nuôi dạy ngươi nhiều năm như thế, sao lại làm ra được việc ác độc như thế?”
Cố Vân Nghê nghe được thanh âm quen thuộc, hồi ức khổ sở từ kiếp trước đều chảy vào đầu nàng, nàng hận đến nghiên răng nghiến lợi, khi ngẩng đầu, sắc mặt lại trấn định tự nhiên, không rõ vui buồn.
Mọi người hầu phủ khoan thai tới muộn, là Khấu phu nhân lớn tiếng doạ người, lên tiếng chất vấn.
Cố Vân Nghê cười xa cách, “Mẫu thân tiến đến không hỏi nguyên do đã chất vấn một hồi, chẳng lẽ là có năng lực biết trước? Hay nói cách khác, là đã sớm biết thân phận của hai người có gì lạ, biết ta không phải là con của ngài, cho nên mới thiên vị như thế?”
Cố Vân Nghê cố ý ngừng lại một chút, thấy Khấu phu nhân thay đổi sắc mặt, mới không nhanh không chậm nói, “Nếu là như thế, ta nguyện rời khỏi Hầu phủ, để hai người chúng ta ai về chỗ nấy.”
Cho dù là Hầu phủ, hay là mọi người vây xem đều không nghĩ là Cố Vân Nghê lại không chút do dự mà từ bỏ thân phận đại tiểu thư hầu phủ tôn quý này.
Phản biết rằng, nếu nàng rời đi, đó chính là từ mây trên trời biến thành bùn đất.
Nhưng sự quả quyết của nàng lại khiến cho mọi người sinh ra vài phần kính nể, tiếng nghị luận ngừng lại.
Nhìn sự kiên định trong mắt Cố Vân Nghê, Khấu phu nhân ngây người, chẳng qua bà ta chỉ muốn mượn việc này để bắt chẹt Vân Nghê, để từ giờ về sau nàng không dám bắt nạt con gái ruột của mình, không ngờ Vân nghê tính tình vẫn luôn mềm mỏng như lại có phản ứng lớn như vậy.
Cảm thấy ánh mắt bất mãn của Xương Bình Hầu đang nhìn mình, trên mặt nàng cố nặn ra một nụ cười, tự mình tiến đến nâng Vân Nghê lên, trách nàng: “Làm gì có chuyện đó, con chính là con gái của mẫu thân phải không?”
“Vậy thì mẫu thân có tin tưởng là Khấu Minh Tuyết có ý định vu khống ta không?” Cố Vân Nghê thuận thế cầm tay của Khấu phu nhân, nhẹ nhàng cười hỏi.
Nụ cười này khiến cho Khấu phu nhân sởn tóc gáy, theo bản năng muốn thoát ra, lại bị nắm chặt lấy.
Không chờ nàng mở miệng, Xương Bình Hầu lại không chút do dự nói: “Vân Nghê trời sinh tính lương thiện, lại được hầu phủ dạy dỗ nhiều năm, vi phụ tự nhiên là tin tưởng bản tính của con sẽ không làm ra chuyện thế này!”
“Không sai, ta cũng tin tưởng Vân Nghê! Thế tử Hầu phủ Khấu Vân An cũng tiến lên trấn an: “Vân Nghê, đừng lo lắng, huynh trưởng ở đây!”
Khấu Phu Nhân nhất thời bị chấn trụ một chút, đành phải phối hợp cười, “Tất nhiên là mẹ tin lời Vân Nghê rồi!”
Người đang vây xem nhìn nhau, tin tưởng Cố Vân Nghê không phải cùng nghĩa với việc Khấu Minh Tuyết cố ý vu khống ư.
Khấu Minh Tuyết vừa được bà tử biết bơi cứu lên chợt nghe thấy mấy lời nói này, sắc mặt trở nên tái nhợt như tờ giấy, trên mặt không thể che giấu được cảm xúc khó tin.
Cố Vân Nghê nghe thế chỉ cười lạnh trong lòng.
Đời trước, nàng đúng là đã bị sự giữ gìn và tin tưởng không chút do dự của mấy người này lừa gạt, cuối cùng lựa chọn ở lại với thân phận chị em sinh đôi với Khấu Minh Tuyết!
Chỉ là cuối cùng, nàng lại bị chính những người thân thiết nhất này tàn nhẫn giết hại vào đêm trước khi nàng trở thành Thái Tử Phi.
Trước khi chết, nàng đã đau khổ cầu xin những người thân này, chỉ là sự tàn nhẫn trên mặt bọn họ khiến cho hiện tại nàng nghĩ đến thôi cũng không rét mà run.
Xương Bình Hầu nói cho nàng biết, sở dĩ đổi nàng là bởi vì muốn cướp lấy số phận của nàng, chỉ như thế mới có thể trợ giúp thế tử Khấu Vân An ốm yếu có thể khoẻ lại, lại có thể khiến cho Hầu phủ trở lại đỉnh cao!
Cuối cùng, khi không còn giá trị lợi dụng nữa, dĩ nhiên sẽ bị vứt bỏ không chút lưu tình.
Mà sau đó, Khấu Minh Tuyết sẽ được thay thế nàng, trở thành Thái Tử Phi.
Khi sắp chết, sự phẫn hận, đau khổ, không cam lòng đã đạt đến đỉnh.
Cuộc đời nàng giống như một trò đùa!
Nàng không cam lòng!
“Cố Vân Nghê, rõ ràng là ngươi đã chiếm thân phận của ta, còn muốn hại chết ta, hiện tại còn trả thù nữa, ta sẽ không bỏ qua ngươi!”
Một tiếng nói chói tai khiến cho Cố Vân Nghê tỉnh lại, nâng mắt lên thì thấy được Khấu Minh Tuyết với sắc mặt dữ tợn phát điên lên vọt về phía mình.
Nàng cũng không lui về phía sau, ngược lại đón nhận, động tác chuẩn xác nhanh chóng đẩy mạnh Khấu Minh Tuyết vào trong nước.
Trong phút chốc, bọt nước văng lên tung toé!
Mọi người trợn mắt há mồm, ngay cả người của Hầu phủ cũng ngây người!
Chỉ có Vân Nghê thần sắc tự nhiên, bình tĩnh nhìn Khấu Minh Tuyết rơi vào hồ nước nói: “Không sai, ta chính là muốn hại chết ngươi, nhưng ngươi có thể làm khó ta được ư?”
Sau khi trải qua một cuộc đời ở thế giới khác, nàng đã không phải là một cô gái nhu nhược ai cũng có thể bắt nạt trước kia nữa.
Nàng đã từng bái sư ở đại sư môn huyền học, đã từng bắt ma, đuổi ta, trừ bỏ trăm vạn nghiệp chướng, bởi vậy mới có thể đổi được lấy cơ hội trở về lần này.
Vì thế, nàng rõ ràng nhìn thấy xung quanh Khấu Minh Tuyết có một tầng khí xám xịt, khí xám đen đủi, cũng chính là thể chất sao chổi mà dân gian thường nói.
Khó trách, khi vừa sinh ra Khấu Minh Tuyết đã bị Hầu Phủ đặt lợi ích lên trên tất cả, không chút do dự mà vứt bỏ!
“Cố Vân Nghê, rốt cuộc ngươi đã thừa nhận, đồ tiểu nhân đê tiện, ta sẽ không bỏ qua ngươi!” Khấu Minh Tuyết dữ tợn gào rống ở trong nước.
So sánh với nàng ta, Cố Vân Nghê sắc mặt bình tĩnh, nàng ngồi xổm xuống, nắm lấy tóc của Khấu Minh Tuyết, cười âm hiểm, lúc trước có một câu ngươi nói sai rồi, đời này ta sẽ không sống ở dưới bóng ma của ngươi, nhưng ngươi sẽ sống ở dưới bóng ma của ta.
Nói xong, nàng không chút do dự mà ấn đầu của Khấu Minh Tuyết vào trong nước.