Hứa Hoan Ngôn nhìn đến hai bên bờ sông đều đầy ắp ốc nước ngọt cả lớn lẫn bé, lập tức cả người đều tràn đầy tinh thần hưng phấn. Có nhiều ốc đến như vậy sao? Vậy mà chẳng thấy ai đi nhặt.
“Hoan Thịnh, em hãy đứng yên ở bên cạnh, đừng đứng ở gần sông quá sẽ gặp nguy hiểm đó, Cao Hưng cùng chị đi tới nhặt ốc đi.”
Tuy con sông này nhỏ nên mực nước cũng không sâu lắm, nhưng mà Hứa Hoan Thịnh là đứa nhỏ nhất, với lại con bé còn không biết bơi, cho nên tốt nhất là cứ ở yên trên bờ cho an toàn.
Hứa Cao Quốc nhìn thấy chị em nhà mình bắt đầu nhặt ốc thì bản thân cậu cũng nhanh chóng đi từ phía Hứa Đại Thụ chạy tới giúp đỡ.
“Chị ơi, em đến đây!!”
Vóc dáng của cậu nhóc cao lớn, với lại cũng thường xuyên chạy tới đây cho nên là quen tay quen việc, bắt lên một mớ ốc được cậu ta rửa sơ qua sạch bùn đất.
Hứa Hoan Ngôn dứt khoát đứng ở một bên nhìn hai đứa nhỏ bắt ốc, đây chính là đặc quyền khi có mấy đứa em trai đấy.
“Hai đứa cứ nhằm ốc lớn mà bắt, còn mấy con ốc nhỏ xíu thì không cần bắt đâu, còn mấy con ốc vừa tầm cũng bắt luôn đi.”
Hứa Cao Hưng vâng dạ một tiếng rồi tiếp tục làm việc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play