Lưu Nhạc đoán được ý đồ của Hứa Hoan Ngôn, tự nhiên sẽ không vạch trần ý đồ của cô, anh ta chỉ nói đây là đồ ăn do một họ hàng xa tặng cho anh mà thôi. Còn chuyện làm thêm được nhiều đồ ăn nữa hay không thì phải để anh hỏi ý kiến người họ hàng xa này đã.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Hoan Ngôn đã thức dậy từ sớm.
Hứa Cao Quốc cùng với Hứa Cao Hưng biết được Hứa Hoan Ngôn sẽ làm thịt bò, cho nên cả hai đều lẽo đẽo đi sau lưng cô.
Hứa Hoan Ngôn đem thịt bò cắt thành hai phần, một phần để đó ướp gia vị, một phần còn lại thì làm thịt bò nạm để làm món ăn cho buổi trưa.
Cô lấy phần thịt bò đã ướp gia vị xong để vào trong nước kho ướp thêm một lần nữa, sau đó cô chuẩn bị đồ muốn đi ra ngoài. Bây giờ đã là mùa xuân, thời tiết này vừa đẹp để ra ngoài.
“Các em có biết trong thôn này có dòng sông nào có ốc nước ngọt không?”
Hứa Cao Quốc chạy nhanh lên phía trước gật đầu tỏ ý cậu ta biết nơi có con ốc đó, Hứa Hoan Ngôn hỏi mình không phải là hỏi đúng người rồi sao?
Ở trong cái thôn này chẳng có nơi nào là cậu không biết cả.
“Nhưng mà, chị Hoan Ngôn à, ốc nước ngọt là lại không có thịt, không thể ăn được đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play