Thời điểm hai chân ông vừa bước vào trong nhà chính, Trần Thuật liền thấy được người đang ngồi ở trên ghế nằm, hai mắt nhắm lại, trong tay còn cầm một quyển sách.
Cảm giác giống như bà ấy đã ngủ rồi vậy.
Anh duỗi tay ra nắm lấy tay người bạn đời của mình.
“Vì sao bà lại có thể ngủ ở chỗ này được chứ? Hiện tại, thời tiết vẫn đang se se lạnh, bà ngủ như vậy bị cảm lạnh thì sao?”
Anh vừa nói vừa nghẹn ngào khống chế cho bản thân không được rớt nước mắt.
Đã rất lâu rồi anh không biết khóc là gì, kể từ khi Trần Thuật bắt đầu bước vào thế giới này cho đến bây giờ, chưa từng rơi một giọt nước mắt.
Bây giờ, người đang nằm trước mặt anh sẽ không còn phản ứng lại bất kỳ những gì anh nói nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT