Vương Bạc Hoa bị dọa cho sợ thật.
Làm chuyện trái với lương tâm rất dễ sợ hãi.
Không chỉ mỗi miếng vải kia, còn có cả bánh ngọt, cũng bị bọn họ lấy hết.
Lúc trước không có cảm giác gì, nhưng bị Hứa Hoan Ngôn nói như thế, thật sự thấy rợn trong người.
Duỗi tay túm túm cánh tay của Dương Mai Diệp, “Mẹ, chúng ta đi về trước được không.”
Thật ra Dương Mai Diệp cũng cảm thấy hơi sợ hãi, nhưng mà bà ta không thể ra ra ngoài, nếu không thì bà ta bị cho là chột dạ thật.
“Mày một đứa cháu chết tiệt cứ thích gây chuyện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play