Nhìn Đạo hoa rời đi, Nhan Di Song đứng tại chỗ thất thần một hồi, một lúc lâu sau mới cười nhạo nói: “Ta cố gắng đọc sách, luyện chữ, học nữ công, học quy củ, liền nghĩ có một ngày có thể mang đại tỷ tỷ so sánh, đạt được phụ thân, cùng trưởng bối trong nhà tán thành. Nhưng hôm nay ta mới phát hiện, thứ ta để ý, đại tỷ tỷ căn bản không để ở trong lòng.”
Đại tỷ tỷ không thèm để ý, nàng có thể nhìn ra được, đó là thật không thèm để ý.
Chuyện Nhan Di Song bị đưa về phủ sớm, ở nhà họ Nhan cũng không dấy lên sóng gió gì, không nói đến Đạo hoa, Nhan Di Song cũng không dám làm loạn, việc này cứ lặng lẽ trôi qua như vậy.
Nhị phòng.
Tôn thị có chút thổn thức nhìn ba đứa con: “Lâm di nương bị cấm túc, đối với Văn Bân và Di Song mà nói ngược lại là chuyện tốt, không có bà ấy làm chỗ dựa, hai người cũng biết thức thời rồi.”
Nhan Trí Viễn thản nhiên nói: “Sớm nhận rõ vị trí của mình, đối với bọn họ quả thật là chuyện tốt. Học vấn của Văn Bân không tệ, chỉ cần hắn không mù, Văn Tu cũng sẽ không không cho hắn ra mặt.”
Tôn thị gật gật đầu, nhìn về phía tiểu nữ nhi: “Ngày sau ngươi cũng đừng đối nghịch với đại tỷ tỷ ngươi, nhất là thời điểm không chiếm lý. Giống như Di Song lần này, bị đưa về ngay trước mặt nhiều người như vậy, thật mất mặt nha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play